Trăng Lửa

Trăng Lửa

Mô Tả:

Mô tả : truyện ngôn tình sắc cổ đại Trăng Lửa _ Nàng không biết làm sao mình lại sống lại. Vụ nổ mạnh sớm thiêu rụi xác nàng, kết quả tỉnh dậy lại thấy mình ở nơi này, tất cả mọi người gặp nàng đều như thấy quỷ.

Chương 14 : Đau quá.

Thật ra xuân dược này cũng rất là bình thường mà thôi, hơn nữa trên người Hỏa Tiêu sớm đã lấy được giải dược. Chẳng qua xem ra trước mắt, tiếp tục thế này càng hợp ý hắn hơn. Khóe miệng của hắn từ từ nâng lên một nụ cười nhẹ, muốn nhìn thấy tiếp theo nha đầu sẽ làm ra hành động gì?

Hỏa Nguyệt đã sớm bị dục hỏa đốt người, phía dưới cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, muốn…. cảm thấy muốn dùng vật gì đó cho vào. Nhưng hắn vẫn nằm trên giường nhìn nàng, thật quá đáng mà! Sao có thể không thèm để ý gì đến nàng vậy!

Đôi mắt nàng vừa chuyển, nở nụ cười có chút xấu xa. Sau đó, cúi xuống phía dưới, trực tiếp ngậm hạ thân to lớn của hắn vào miệng, chỉ có thể ngậm vào một nữ, cái miệng nhỏ của nàng đã đến cực hạn, Hỏa Nguyệt có chút khó khăn phun ra nuốt vào hạ thân cảu hắn, sau đó, cố tình dùng cái lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh đỉnh của hắn, tiếp tục ven theo mạch gân cùng nếp uốn liếm lên trên từng chút một.

Lồng ngực Hỏa Tiêu bắt đầu dồn dập phập phồng lên xuống, cảm thấy có chút không khống chế được. Có cơ hội Hỏa Nguyệt còn cố tình cởi y phục của mình ra, trên thân thể chỉ còn sót lại một mảnh áo yếm cùng quần ló, hai mắt như có hơi nước nhìn chằm chằm vào hắn, giống như lúc trước làm nũng với hắn, ‘‘ Hỏa Tiêu, người ta phía dưới rất ngứa, cho ta ….’’

‘ Ba’ một sợi dây gọi là lý trí đột nhiên bị chặt đứt, Hỏa Tiêu làm sao có khả năng cự tuyệt yêu cầu của Hỏa Nguyệt, huống chi lại là lời mời yêu cầu mê hồn như thế. Hắn cuối cùng không kìm nén được, xoay người một cái liền đặt Hỏa Nguyệt phía dưới, dồn dập thở dốc hai cái, thoáng cái bình phục lại tâm tình của mình, sau đó, mới kéo hai mảnh vải cuối cùng trên người nàng xuống.

Hai bầu ngực xinh đẹp đập vào trong mắt hắn trước tiên, thoáng cái cổ họng Hỏa Tiêu nhịn không được nhấp nhô cao thấp, sau đó, hắn mới từ từ cúi xuống nhẹ nhàng ngậm lấy, sự tiếp xúc kia giống như thuốc tê, từ chỗ Hỏa Tiêu hôn xuống lan ra, Hỏa Nguyệt nhịn không được rên rỉ một tiếng, cảm thấy xấu hổ với thanh âm mình thốt ra, muốn dừng lại cũng không dừng được.

Hỏa Tiêu vô cùng hài lòng khi thấy phản ứng của nàng, liếm lên nụ hoa của nàng, nhẹ nhàng gặm cắn, Hỏa Nguyệt cảm thấy như vậy vô cùng thoải mái, chẳng qua phía dưới của nàng có cảm giác ngứa ngáy, sắp bức điên nàng, Hỏa Tiêu còn chậm rì rì như thế, có phải là cố ý trả thù nàng bình thường luôn tùy ý sai sử hắn không nha.

Một lần nữa Hỏa Tiêu lại trợn tròn mắt, không biết Hỏa Nguyệt lấy đâu ra khí lực, lại một lần nữa xoay người ngồi trên người hắn. Hỏa Nguyệt thẹn thùng liếc mắt trừng hắn, hơi có chút bất mãn. Sau đó, dùng tay mình đỡ lấy cự đại của hắn dang dựng thẳng đứng, tiếp tục nhắm ngay hoa kính của mình, cứ thế mà ngồi xuống, Hỏa Tiêu không kịp ngăn lại, nàng tự đè ép xuống phía dưới.

‘‘ Đau quá….’’ Hỏa Nguyệt nước mắt lưng tròng nhìn hắn, ủy khuất không thôi. Hỏa Tiêu cảm thấy mình không còn gì để nói nữa, nhưng khi nhìn nàng khóc, chính mình lại cảm thấy đau lòng, sau đó, vươn tay vuốt ve cái lưng trắng của nàng, nhẹ nhàng an ủi nói, ‘‘ Sao nàng lại nóng vội như vậy.’’ Lời này lại làm cho Hỏa Nguyệt bất mãn, nàng rõ ràng chịu không nổi ……Làm sao mà nhịn được.

Có lẽ nguyên nhân là do xuân dược, đau đớn rất nhanh trôi qua, nhưng mà cảm giác tê dại ngứa ngáy càng nhiều thêm, trong chỗ sâu truyền đến từng trận ngứa, làm cho Hỏa Nguyệt nhịn không được thân thể vặn vẹo uốn éo, Hỏa Tiêu ở dưới thân, bởi vì động tác của nàng, nhịn không được hô hấp càng loạn phía dưới càng thêm to lớn.

.=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====Có thể nói rằng, đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình chính là cách tiếp thu kiến thức thuận tiện và hiệu quả nhất.

 

Hỏa Tiêu lập tức lấy tay đè lại eo của nàng, không cho nàng lộn xộn thêm, vạn nhất lại làm đau nàng nữa thì sao. Ai biết Hỏa Nguyệt lại không biết ý của hắn, cắn môi dưới ai oán nhìn hắn, ‘‘ Ta ghét nhất Hỏa Tiêu!’’ Giọng nói mềm mại, còn mang theo tiếng khóc. Hỏa Tiêu có chút nóng nảy, ‘‘ Thật là nghịch ngợm, không được khóc. Có phải vẫn còn đau nhức?’’

Hỏa Nguyệt dùng ánh mắt sắc liếc hắn, ‘‘Chàng nhúc nhích đi, người ta rất ngứa ….. ’’ Hỏa Tiêu lúc này mới nhẹ nhàng động, chẳng qua động nhẹ nhàng có lẽ không giảm bớt ngứa cho Hỏa Nguyệt. Nàng dứt khoát tự mình động, vừa động vừa bất mãn mà phàn nàn, ‘‘ Ô, chàng động nhanh một chút đi.’’

Hỏa Tiêu vốn muốn chịu đựng, sợ lại làm nàng bị thương, nhưng cô bé nhỏ này này hoàn toàn không nhận ra tâm ý của hắn, còn nói hắn động chậm. Hai tay giữ chặt eo nhỏ của nàng, sau một khắc, Hỏa Tiêu cử động eo của mình, động tác càng ngày càng nhanh, mỗi lần đều đụng vào chỗ sâu nhất, cứ như vậy thoáng cái rút ra, rồi lại dùng sức đụng mạnh vào.

Hỏa Nguyệt liên tiếp bị tấn công thật mạnh, cả người đều có chút run rẩy, ô ô, nàng vừa rồi có phải nói sai gì không, khiến Hỏa Tiêu mãnh liệt như vậy nha. Nhưng kế tiếp, căn bản làm liên tục không có thời gian để cho nàng phân tâm, mỗi lần Hỏa Tiêu làm đều đâm thẳng lên hoa tâm của nàng, Hỏa Nguyệt ngoại trừ trầm thấp rên rỉ cùng đong đưa ra, căn bản không có thời gian để mà suy nghĩ.

Chờ Hỏa Nguyệt …. tỉnh lại lần nữa, phát hiện người mình trần truồng nằm trong ngực Hỏa Tiêu. Nàng đột nhiên nhớ tới một màn kia, trời ạ! Nàng cảm thấy trên đầu của mình toàn hắc tuyến, nàng sao có thể chủ động phóng đãng như vậy, đừng nói nàng chủ động ngồi lên trên Hỏa Tiêu nha, nàng còn nói Hỏa Tiêu động không đủ nhanh.

Nhìn nàng như vậy, xem ra không khác gì một sắc nữ nha, ai sẽ tin tưởng nàng là xử nữ, hơn nữa còn là lần đầu tiên. Không biết Hỏa Tiêu sẽ nghĩ nàng như thế nào, hơn nữa chính mình thật sự ăn tươi đệ đệ, đúng là nghiệp chướng nha.

Trong đầu Hỏa Nguyệt lại nổi lên ý nghĩ muốn chạy trốn, nàng nhẹ nhàng nâng lên cánh tay Hỏa Tiêu đang quàng ở trên người, chuẩn bị lặng lẽ trượt xuống giường. Ai biết trong chớp mắt cánh tay quàng lại ôm chặt nàng hơn. Nàng sững sờ quay đầu lại nhìn, qua nhiên thấy cặp con ngươi đen của Hỏa Tiêu, có chút không vui nhìn chằm chằm vào nàng. Ách, bây giờ phải làm sao đây.

‘‘ Nàng chỉ biết dùng ta xong, lại không muốn phụ trách.’’ Cả người Hỏa Tiêu đều dán vào, không có sự tức giận như trong dự đoán, ngược lại giọng điệu có chút ủy khuất. Hỏa Nguyệt có chút sửng sốt, sau đó, mở miệng thì thào, ‘‘Không phải…….’’

‘‘ Nguyệt Nhi, xem cũng bị nàng xem hết, ăn cũng bị nàng ăn sạch sẽ, nàng còn không định phụ trách sao?’’ Giọng nói Hỏa Tiêu càng thêm ủy khuất, nói thẳng làm cho lòng của Hỏa Nguyệt có chút chột dạ. Giống như nàng đã phạm một tội rất lớn, Hỏa Nguyệt nhịn không được mở miệng nói, ‘‘Ta ……Ta đương nhiên phụ trách!’’

Hỏa Tiêu lặng lẽ nhếch môi nở nụ cười, cảm thấy thỏa mãn liền gác đầu lên vai Hỏa Nguyệt. Hỏa Nguyệt mở trừng hai mắt, đột nhiên có cảm giác giống như bị Hỏa Tiêu cho vào bẫy, chẳng qua nàng cảm thấy đáy lòng mình thật ngọt ngào như được rót mật.

Thật ra thì Hỏa Tiêu cũng rất thích mình nha, nếu không với võ công của Hỏa Tiêu, muốn dồn ép nàng rất là dễ dàng, làm sao lại để cho nàng muốn làm gì thì làm hắn.

Nghĩ tới đây, cảm thấy trước kia lẩn trốn hắn, đúng là làm chuyện thừa. Lãng phí thời gian một cách vô ích, để cho mình ăn ít đậu hủ quá.

======= tiểu thuyết hay ======Trong quyển sách "Khổ vui của việc đọc sách", Dương Giang có viết:"Đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình giống như đến thăm nhà người ưu tú nhất thế giới. Muốn đến thăm người thầy bạn ngưỡng mộ hoặc một học giả nổi tiếng mà không cần phải chào hỏi trước, cũng không sợ làm phiền họ.=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====

Khi giải quyết xong, theo tính tình của nàng là ham món lợi nhỏ mà muốn chiếm tiện nghi, nàng xoay người đè lại Hỏa Tiêu, mặt dán vào trước ngực hắn, vẻ mặt thỏa mãn thở dài một hơi, sau đó bàn tay nhỏ bé sờ lên người hắn, cuối cùng cảm thấy vô cùng mỹ mãn tuyên bố, ‘‘Tất cả đều là của ta.’’

Hỏa Tiêu nhìn bộ dáng của nàng, nhịn không được mà nhẹ nhàng cười ra tiếng, sau đó, mới ôm chặt nàng vào trong lòng mà nói, ‘‘ Ừ, ta là của nàng.’’

Ngày hôm sau, theo thói quen thường ngày nằm lại trên giường, Hỏa Tiêu cũng nằm với nàng. Nhưng nha đầu kia lại sờ tới sờ lui trên người hắn, ăn thêm không ít đậu hủ, cuối cùng làm cho hắn không nhịn nổi nữa, trong chớp mắt đè lên nàng, sau khi xong, hắn rời giường đi rửa mặt trước.

Hỏa Nguyệt buồn bực mở miệng nói, "Keo kiệt, ngày hôm qua còn nói tất cả đều là của ta."Hỏa Tiêu có chút bất đắc dĩ cười khổ một cái, nha đầu kia rốt cuộc có hiểu được lòng hắn không a. Hắn lo lắng cho nàng ngày hôm qua là lần đầu tiên, sợ lại làm cho nàng mệt quá mà không chịu nổi.

Hỏa Tiêu cầm lấy khăn ướt đến lau mặt cho nàng. Hỏa Nguyệt ngoan ngoãn nhắm mắt lại để cho hắn lau, Hỏa Tiêu xem bộ dáng hợp tác của nàng, nhịn không được cúi đầu xuống, sau đó, hôn nhẹ nhàng bên khóe miệng của nàng.

Quả nhiên làm cho Hỏa Nguyệt không hài lòng, "Không được! Phải hôn lên môi!"Hỏa Tiêu nhịn không được buồn cười, hắn thật sự đánh giá thấp sắc tâm của nha đầu kia.

Hai người tay trong tay đi dạo khắp thành Cúc Thủy, thật ra chỉ có Hỏa Nguyệt muốn đi dạo thôi, Hỏa Tiêu chỉ đi sau săn sóc nàng nói cho nàng biết mọi chuyện xung quanh. Trong góc đường có một ông lão, ngồi bên một cái bàn đã có sẵn, bên cạnh treo một lá cờ lớn, trên đó có ghi là "Thần Toán Tử". Hỏa Nguyệt hai mắt bừng sáng, vội vàng đi tới.

Có hai nữ hài tử đang chuẩn bị rời đi. Hỏa Nguyệt còn nghe được các nàng bàn luận nói là, "Bói thật chính xác!"

Hỏa Nguyệt liền kéo góc áo của Hỏa Tiêu, sau đó, vội vàng chạy về phía trước. Lập tức ngồi vào trên ghế, nhìn ông lão cười cười, "Lão tiên sinh, bói cho ta một quẻ đi."

Ông lão nhìn nàng, vuốt chòm râu cười nói, "Cô nương là người dị giới, lão phu bói không ra."Hỏa Nguyệt nhịn không được liền trừng mắt, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên. Ông lão này chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, có thể nói ra nàng không phải là người của thế giới này, quả thật là tài giỏi! Quả nhiên là bói đúng vô cùng nha! Đáng tiếc là bói không được ……..

Hỏa Nguyệt có chút luyến tiếc đứng dậy cáo từ hắn, ai biết được ông lão nhìn Hỏa Tiêu đang ở phía sau nàng, ánh mắt có chút kì lạ, nhưng cũng không nói câu nào.

Hỏa Nguyệt ôm Hỏa Tiêu, lại đi ra chỗ khác. Hiếm khi có cơ hội lần đầu được đi xuống núi, Hỏa Nguyệt muốn chơi thật đã rồi mới về, cho tới bây giờ Hỏa Tiêu cũng không cự tuyệt yêu cầu của nàng.

Hai người ở trong Cúc thành đến mấy ngày, hôm nay Hỏa Nguyệt chuẩn bị đi tới hồ Minh Nguyệt ở Cúc thành để chèo thuyền, sáng sớm đã tự động dậy sớm.

Vì hồ nằm bên ngoài thành, mặt hồ có hình trăng lưỡi liềm cho nên người ta mới gọi là hồ Minh Nguyệt. Cúc thành có rất nhiều tài tử giai nhân đến đây chèo thuyền, sau đó, mới thi ngâm thơ đối câu với nhau, xem ra vô cùng lịch sự tao nhã.

Hỏa Nguyệt không có hứng thú với chuyện đó, lý do nàng đến hồ Minh Nguyệt. Ngoại trừ nhìn phong cảnh ra, chính là muốn ăn cá ở hồ Minh Nguyệt, nghe nói thịt cá trong hồ rất ngon, còn mang theo vị ngọt. Hỏa Nguyệt đã sớm muốn thử, cho nên sáng sớm hôm nay liền đi thẳng tới hồ Minh Nguyệt.