Bạn Gái Thích Tiền
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Bạn Gái Thích Tiền Thật ghê tởm Người đàn ông này cho rằng cô sinh ra là để anh chiếm hữu ư? Nhiều năm trước đã đánh cắp nụ hôn đầu của cô rồi mất tích.Món nợ này mặc kệ tính như thế nào, cô cũng đều cảm thấy bất công Hơn nữa anh lại là con rùa vàng mà các cô gái mơ ước.Nếu không cẩn thận bị cuốn vào cơn lốc xoáy tình yêu này, cô nhất định sẽ bị giày vò nghiêng nghiêng ngả ngả, cho dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không sống nổi...
Chương 11 : Hơn nữa
Cô vừa tan làm ở ngành nghiệp vụ văn hóa Khải Đức liền lập tức ngựa không đừng vó (ý chỉ đi không ngừng) qua trung tâm ngoại ngữ Anh Mỹ Khải Đức kiêm chức bộ môn tiếng Mỹ.
Dù sao đều ở cùng một cao ốc, rất thuận tiện.
Hơn nữa chỉ cần làm tốt công việc, cũng không ai quan tâm đến việc cô kiếm tiền thế nào. Ha!
Đánh máy xong, cô bắt đầu muốn làm bài thi.
Hướng dẫn chính là như vậy, phải giúp đỡ làm rất nhiều giáo cụ (đồ dùng dạy học) để kiểm tra trình độ của học sinh, khiến phụ huynh cam tâm tình nguyện lại lấy tiền ra trả chi phí cho học kì kế tiếp.
Để không có ai lưu ban, cô có thể khắc khổ, chịu vất vả làm rất nhiều việc, cứ đầu mỗi tháng lại an tâm theo chủ nhiệm lĩnh phí làm thêm.
Mà chủ nhiệm lớp thấy các bạn nhỏ đông đúc trong lớp cô đều đưa tiền lương rất hào phóng.
Cha mẹ, ông chủ và cô đều thỏa mãn mỉm cười với kết quả như vậy, cô thật sự rất thích loại cảm giác thế này.
Tin rằng một thời gian nữa, cô nhất định có thể trở thành giáo viên dạy kèm nổi danh khắp cả nước!
Cho nên, cô càng cố gắng làm bài thi
"Cô Annie!" Giọng nói trong trẻo của một cậu bé từ phía sau truyền đến.
"Ừ?" Quay đầu lại, thì ra là Mạc Siêu Luân.
Nhìn cậu, tâm tình vốn tốt đẹp của Chân Đa Trân liền biến mất, bởi vì cô nghĩ đến ba cậu bé.
Tên đàn ông xấu xa đó, dám quang minh chính đại ăn cô, sau đó một chút động tĩnh cũng không có......
Mặc dù là cô bỏ chạy trước, nhưng bọn họ đã biết nhau nhiều năm, anh nên biết tính cách của cô, chủ động tìm đến ban học bổ túc mới đúng! Không ngờ anh thế nhưng không có một chút động tĩnh, hôm nay là thứ hai, cũng không mang hoa đến ban học bổ túc để theo đuổi......
Thật sự là rất đáng giận!
Chẳng lẽ người đàn ông này nghĩ Chân Đa Trân cô sinh ra là để anh chiếm tiện nghi sao? Nhiều năm trước hôn xong liền bỏ chạy, bây giờ ăn xong cũng như vậy hả......
Đáng giận! Đáng giận! Đáng giận!
Anh dám bắt nạt cô, còn bắt nạt triệt để như vậy?!
Chân Đa Trân sau khi nhìn Mạc Siêu Luân liền bắt đầu nhe răng trợn mắt, sắc mặt trở nên rất kỳ quái.
"Annie, có bạn nhỏ gọi cô, cô có nghe thấy không?" Giáo viên ngồi bên cạnh không khỏi bí mật nhắc nhở cô.
"A! Allen, có chuyện gì vậy?" Chân Đa Trân lo liệu ý nghĩ "Ân oán của người lớn không nên để liên lụy đến trẻ nhỏ", gắng sức dùng vẻ mặt ôn hoà nói chuyện với Mạc Siêu Luân.
"Không có ạ!" Mạc Siêu Luân không được tự nhiên lắc đầu.
"Được, vậy con đến phòng nghe nhìn xem tivi nhé." Bị một bạn nhỏ ở văn phòng chạy tới chạy lui trói buộc, Chân Đa Trân nhẹ nhàng bâng quơ đuổi người.
"Chương trình tivi đang chiếu, con không thích xem." Mạc Siêu Luân lắc đầu. Cậu không muốn cùng mấy tiểu quỷ an thân cùng nhau xem Teletubbies đâu.
"Vậy cô đi mở một phòng học khác cho con xem phim có được không?" Chân Đa Trân lại đề nghị.
"Những bộ phim ở đây con đều xem qua rồi." Mạc Siêu Luân lại lắc đầu.
"Vậy......" Đông không muốn, tây không muốn, cô cũng không biết làm thế nào để giúp cậu loại bỏ thời gian buồn tẻ cả.
"Không sao đâu, cô không cần lo cho con." Mạc Siêu Luân mặc kệ Chân Đa Trân đuổi thế nào, vẫn quấn quít bên cạnh cô. Chân Đa Trân chẳng còn cách nào, chỉ có thể để cậu đi theo.
"Cô Annie." Được một lúc, Mạc Siêu Luân lại gọi cô.
"Sao vậy?" Chân Đa Trân vội vàng làm bài thi, cũng không ngẩng đầu.
"Sau này con lớn lên muốn lấy cô về, cô có chịu không?" Mạc Siêu Luân ở bên cạnh Chân Đa Trân nói.
"Hả?" Chân Đa Trân quay đầu, mới phát hiện cậu bé ở bên cạnh mình đang vừa dũng cảm lại vừa ngượng ngùng theo đuổi.
"Được! Cô chờ con lớn lên." Cô cười mỉm, vỗ đầu của Mạc Siêu Luân, vui vẻ đồng ý.
"Không nghĩ tới Annie thậm chí còn có bạn trai nhí nha." Mấy người phụ nữ bên cạnh nghe thấy thế, liền nhịn không được trêu chọc tiểu quỷ Mạc Siêu Luân.
Mạc Siêu Luân bởi vì Chân Đa Trân đồng ý yêu cầu của cậu mà vui vẻ mỉm cười, cũng không để ý tới mấy giáo viên nói cái gì.
"Bây giờ, người đàn ông thành thật, dám nói dám làm mới là quan trọng nhất." Đừng giống như ba cậu, ăn xong liền im hơi nặng tiếng.
Chân Đa Trân vừa nói vừa dán tranh ảnh lên bài thi mình vừa làm xong, tiện tay lấy mấy cây bút màu sắc rực rỡ ra, định làm giáo cụ.
"Cô Annie, con giúp cô làm giáo cụ nha!" Mạc Siêu Luân đề nghị.
"Hử?" Chân Đa Trân nháy mắt mấy cái, không ngờ tiểu quỷ này lại đột nhiên nói như vậy.
Cô đang trộm mắng ba cậu, không phải gọi cậu đến giúp......
"Để nó giúp đi. Allen là người học giỏi nhất trong các ban học bổ túc này đấy, chương trình học nó đã xem qua một lượt rồi, nó chỉ nhìn là biết giáo viên muốn làm gì." Giáo viên ở bên cạnh thấy Mạc Siêu Luân cứ quấn quít lấy Chân Đa Trân, đuổi cũng không được, liền bí mật lên tiếng giải vây.
"Cũng được. Vậy cám ơn Allen trước!" Chân Đa Trân thở dài.
Mạc Siêu Luân chăm chỉ ngồi cạnh Chân Đa Trân, vừa giúp làm giáo cụ, vừa nói chuyện phiếm, vô cùng có phong cách tiểu đại nhân.
"Mạc Siêu Luân, về lớp số học ngay!" Sinh viên dạy kèm môn phụ xuất hiện, túm Mạc Siêu Luân về lớp học.
Thằng nhóc xấu này! Anh ta theo đuổi Đa Trân lâu như vậy, nói chuyện với cô cũng chưa quá mười câu, thằng nhóc này ngồi bên cạnh cô, lại còn muốn làm bạn trai của cô hả? Thật sự là đáng giận, không thể nhịn được!
Hôm nay anh phải ra bài tập rất khó, khiến tiểu quỷ này viết đến kêu oa oa!
"Annie, cô đừng để ý nhé." Sau khi thấy thằng nhóc kia bị kéo vào phòng học môn phụ xong, mấy giáo viên bên cạnh mới bắt đầu bí mật nói thầm.
"Mấy đứa bé mất cha mẹ luôn có vẻ trưởng thành sớm." Trước đây Chân Đa Trân đã nghe nói, cho nên cô cũng không ngạc nhiên chút nào.
"Có lẽ. Chỉ có điều nếu người theo đuổi đổi thành ba nó, cô liền chuẩn bị làm thiếu phu nhân đi." Cô giáo ngồi đằng trước vừa phê sửa bài tập, vừa cười hì hì nói.
"Thiếu phu nhân cái gì cơ?" Chân Đa Trân không hiểu.
"Cô không biết ba nó là người đàn ông độc thân có giá nhất Đài Loan sao?" Một cô giáo khác kinh ngạc hét lên một tiếng.
Mạc Ưng Chí là người đàn ông độc thân có giá nhất Đài Loan sao?
Mạc Ưng Chí là người đàn ông độc thân có giá nhất Đài Loan sao? - Chân Đa Trân nhủ thầm
"Nhìn vẻ mặt của Annie là biết cô ta không biết rồi, như vậy thì mới đuổi thằng nhóc kia đi chứ." Có người hơi ghen tị nói.
Thời gian cô ta làm ở ban học bổ túc lâu hơn Chân Đa Trân, vậy mà tới bây giờ Mạc Siêu Luân cũng chưa từng nói muốn giúp cô ta làm giáo cụ. Hứ!
"Ba nó là....." Là nhân vật lớn nào vậy? Chân Đa Trân không nhịn được muốn hỏi.
"Tổng giám đốc mới nhận chức của tập đoàn doanh nghiệp Hoàn Vũ ── Mạc Ưng Chí. Cô đừng nói với tôi là cô không chú ý tới mấy tin tức nóng nhất thời gian gần đây nhé." Có một cô giáo lạnh nhạt nhắc nhở.
À, à… hình như là có chuyện này…
Cô vẫn cho rằng tổng giám đốc của tập đoàn gì đó là ai, nhậm chức khi nào đều không liên quan gì đến sự nghiệp kiếm tiền cao cả của cô, cho nên tới bây giờ cô cũng không để tâm tới…
Nhưng cho dù cô có chú ý tới tin tức này thì cô cũng sẽ cho là trùng họ trùng tên mà thôi!
"Quá nhiều người mơ ước đến tài sản của anh ta, phụ nữ tiếp cận anh ta cũng đều có mục đích, khiến anh ta khó lòng phòng bị." Người bên cạnh tiếp tục nói ra tin tức từ tuần san (tập san hoặc tạp chí xuất bản mỗi tuần một kì). Không ngờ giá trị con người anh lại trở nên tốt như vậy!
Như vậy, ngày đó cùng anh (***), chẳng phải là cô được lợi hay sao? Dù gì thì có thể tư tình với người đàn ông có tiền cũng không phải là chuyện người phụ nữ bình thường có thể làm được.
Nếu cô đem tin tức này báo cho tuần san, không biết có thể kiếm được bao nhiêu tiền đây?
Chân Đa Trân vừa làm đạo cụ, vừa nghĩ cách dùng chuyện này như thế nào để kiếm tiền.
Chỉ là, nếu cô chạy đến báo tin cho tuần san, không phải là cô cũng lộ mặt rồi sao? Như vậy thật sự không được thỏa đáng (đúng đắn, hợp lí) cho lắm......
Cô còn nhớ trước kia, khi mấy bạn học thầm mến Mạc Ưng Chí nghe được cô là bạn gái của anh thì chỉnh cô ác thế nào.
Bây giờ giá trị con người anh cao như vậy, phụ nữ thầm mến anh hẳn còn nhiều hơn...... Như vậy, cô không phải là càng nguy hiểm sao?
Không được, quân tử (người có tài đức hơn người, có chí khí cao, có nhân cách và phẩm hạnh tốt đẹp) không thể ham cái lợi trước mắt.
Cho dù muốn kiếm tiền, mạng của cô vẫn phải giữ lại, nếu không cho dù tiền có lao đến, hoa lại vắng mặt, đó cũng chỉ là giả thôi.
"Bởi vì chủ nhiệm lớp học bổ túc là bạn học hồi trung học của anh ta, anh ta mới đồng ý để Mạc Siêu Luân ở đây...... Bằng không cô nghĩ anh ta quản lý một tập đoàn lớn như vậy, sẽ để con mình đến học ở ban bổ túc sao? Mặc dù không phải con trai ruột, nhưng vẫn là có quan hệ huyết thống, đã sớm mời gia sư về nhà dạy rồi."