Chàng Bất Lương Đa Tình
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
truyện tiểu thuyết ngôn tình Chàng Bất Lương Đa Tình Hạ Tử Đàm, chuyên gia thiết kế thời trang người Hoa đứng đầu Paris.Ngoài tài năng xuất chúng, thì anh còn nổi tiếng với danh hiệu dịu dàng đa tình.Vì muốn đại diện hãng thời trang của anh, Lam Hiểu Hi một mình bay đến Pari.Nhưng, đã gặp được anh mà anh lại luôn từ chối lời đề nghị của cô.Cho đến khi cô liều lĩnh mở miệng đáp ứng tất cả điều kiện của anh.Nói rằng cô nguyện ý cởi hết đồ trên người để làm model (người mẫu) của anh
Chương 4 : Miệng kêu to một tiếng
Quan trọng là, tính tất cả nhân viên, kể cả ông chủ và mấy người thường xuyên không đến, chỉ có sáu người.
Một ngôi nhà cổ xưa với kiến trúc thế kỷ mười tám, lại chỉ để cho sáu người bọn họ độc chiếm, trên đời này nào có một công ty có thể làm được như vậy? Cho nên, gian phòng này rất ít khi có người vào, để ông chủ bọn họ – Hạ Tử Đàm có không gian riêng để thiết kế.
Tựu như hiện tại, giờ phút này, nên xử lý cô gái bên ngoài đang bị đông cứng như thế nào đây, ông chủ bọn họ đang tìm cảm hứng mà.
Nhưng hôm nay, thiết kế Hạ không biết làm sao, tâm cực kỳ sắt đá, mặc cho bọn anh bên cạnh của kêu nửa ngày, một chút động tĩnh cũng không có, cho đến ——
“A! Cô ta ngã bất tỉnh!”
Miệng kêu to một tiếng này, giống như là đánh thức con thú đang ngủ say.
Có một tiếng khẽ nguyền rủa, bọn họ cuối cùng nhìn thấy bóng dáng cao lớn của thiết kế Hạ như một cơn gió quét qua, vọt ra khỏi cửa chính. . . . . .
★★★
Khi khuôn mặt anh tuấn tiêu sái bước đến trước mặt Lam Hiểu Hi, Lam Hiểu Hi có chút kinh sợ, sững sờ nhìn lên khuôn mặt người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước khung cảnh tuyết bay trên bầu trời.
Hạ Tử Đàm cũng bị cô dọa sợ hết hồn, cô gái này căn bản không phải té xỉu, đôi mặt tròn xoe kia đã chứng minh điểm này.
“Cô đang giở trò quỷ gì hả?” Anh bỗng dưng hét lên.
“Tôi. . . . . .”
“Cô là đứa trẻ ba tuổi sao? Không biết cái kiểu nằm này giống thi thể trên mặt tuyết à? Cả buổi chiều cô chơi tuyết chưa đủ sao, bây giờ lại còn nằm xuống nhìn tuyết?” Anh tiếp tục hét.
Cái gì mà người đàn ông dịu dàng, cái gì mà người đàn ông độc thân mê người, những thứ danh hiệu xinh đẹp này đều bị anh ném sang một bên, giờ phút này anh chỉ muốn mắng chửi người, nếu như người trước mắt là con trai, có thể anh đã tay đánh người rồi.
Tay của anh giơ lên, kéo cô gái từ trên đất dậy ——