Chàng Bất Lương Đa Tình
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
truyện tiểu thuyết ngôn tình Chàng Bất Lương Đa Tình Hạ Tử Đàm, chuyên gia thiết kế thời trang người Hoa đứng đầu Paris.Ngoài tài năng xuất chúng, thì anh còn nổi tiếng với danh hiệu dịu dàng đa tình.Vì muốn đại diện hãng thời trang của anh, Lam Hiểu Hi một mình bay đến Pari.Nhưng, đã gặp được anh mà anh lại luôn từ chối lời đề nghị của cô.Cho đến khi cô liều lĩnh mở miệng đáp ứng tất cả điều kiện của anh.Nói rằng cô nguyện ý cởi hết đồ trên người để làm model (người mẫu) của anh
Chương 23 : Đúng vậy
Sau khi kết thúc nghi thức, dạ tiệc kết hôn tổ chức tại nhà Chức Điền.
Hạ Tử Đàm kiên quyết mãi, thì bữa tiệc mới mang hai phong cách Nhật và phương Tây, có vài người phục vụ rượu, về phần thức ăn thì tự mình chọn, cũng có sáu đầu bếp của nhà hàng sáu sao được mời đến, hòa với món ăn Nhật và dàn nhạc trình diễn, có thể nói là tất cả đều là hương vị của khách sạn sáu sao, mà còn có nhiều cảm giác thân thiết và ấm áp hơn.
Chức Điền phát thiệp mời quá muộn, hầu như tất cả các tân khách đều vội vã chạy tới, thậm chí nhiều người phải tạm hoãn những cuộc họp hay cuộc gặp quan trọng mới có thể đến tham gia được, trong đó bao gồm cả hai người bạn của Hạ Tử Đàm: Nghiêm Mạc Thần cùng Tống Minh Hi.
“Chưa từng nghe cậu nói đã rơi vào bể tình, liền vội vàng kết hôn, chuyện gì xảy ra vậy?” Tống Minh Hi giễu cợt, một cú đấm bay tới. “Cái tên này thật là, mỗi lần đến hay đi đều giống như trận gió, ngay cả cưới cũng giống vậy, nhìn quanh cũng chẳng thấy doanh nhân nào đến từ Paris cả, đừng bảo là thiệp hồng của cậu chỉ gửi cho bọn tớ thôi chứ?”
“Đúng vậy.” Hạ Tử Đàm cười gật đầu một cái.
Tống Minh Hi trừng lớn mắt. “Không thể nào? Cậu chỉ phát cho chúng tớ?”
Người đàn ông một bên, luôn im lặng: Nghiêm Mạc Thần, giờ phút này cũng nâng lên khóe môi, gia nhập đề tài. “Cậu kết hôn giả à? Nhưng e rằng sau này mà ly hôn sẽ rất khó coi đấy?”
Trời ạ. . . . . . Hai người kia lại nữa rồi!
Tống Minh Hi giơ tay bưng kín miệng Nghiêm Mạc Thần . “Này, tớ nghĩ chúng ta nên đến bàn mà uống mừng, sao cậu vẫn không đổi được thói quen hả, hôn lễ của bạn còn nguyền rủa người ta à?”
Nghiêm Mạc Thần gạt tay Tống Minh Hi, hừ lạnh một tiếng. “Tớ thù cậu cả một đời cũng không hết.”
Nghe vậy, Hạ Tử Đàm cười ha ha. “Thế nào, bà vợ thứ hai của cậu nhớ đến tớ sao? Vậy thì cậu không cam tâm phải không, con cậu chắc giống tớ lắm nhỉ?”
Nói đến chuyện giữa anh và Nghiêm Mạc Thần thật là một cuộc đùa giỡn rất dài.
Chỉ là, đối với anh mà nói, đùa giỡn đã kết thúc hơn nhiều năm trước rồi, anh cũng không để trong lòng.
“Con tớ không giống cậu.” Nghiêm Mạc Thần rất nghiêm túc phủ nhận, nhưng không có bất cứ tức giận nào, mặc dù anh vô cùng hiểu Hạ Tử Đàm, người này tuyệt sẽ không đụng vào vật của anh.
Hạ Tử Đàm giơ tay lên, nhìn đông nhìn tây, lại cúi đầu nhìn Nghiêm Mạc Thần. “Quái, cậu cố ý không mang Nguyên Nhi cùng Ti Man tới tham gia hôn lễ của tớ sao? Không thể nào! Lòng dạ cậu hẹp hòi như vậy sao xứng làm đại trượng phụ được?”
Lại nói bậy rồi. . . . . .
Tống Minh Hi ở trong lòng than thở, lập tức đứng giữa hai người. “Tớ cũng không mang theo vợ con, Tử Đàm, sao không hỏi tớ?”
Nghe vậy, Hạ Tử Đàm trừng lớn mắt, rất nghiêm túc nhíu mày hỏi: “Không thể nào? Tống Minh Hi, vợ cậu cũng yêu tớ à?”
Thật đáng đánh đòn . . . . . . Tống Minh Hi giận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Cái người này, cậu là chú rễ, sao một chút hạnh phúc cũng không có vậy?” Coi như Tống Minh Hi là người luôn luôn hiền hoà, dễ gần, nhưng cũng không phải tùy tùy tiện tiện có thể để người khác vương vấn vợ mình, nếu người trước mắt không phải là Hạ Tử Đàm, có lẽ anh đã cho một quyền rồi.
Nghiêm Mạc Thần liếc anh một cái. “Không phải như cậu nói đâu, nguyên nhân kết hôn chỉ sợ là kết hôn giả, nếu không thì. . . . . .”
“Có con mới cưới?” Tống Minh Hi nói tiếp, lông mày vểnh cao.
Hạ Tử Đàm ngoắc ngoắc môi, giơ ly rượu lên kính hai người bạn. “Nếu như có thể được vậy, tớ cũng vậy rất muốn, uống đi, khó được tới Nhật Bản một chuyến, khó được tham gia hôn lễ của bản thiếu gia đây, tối hôm nay, chúng ta không say không về!”
Không say không về? Nghiêm Mạc Thần như có điều suy nghĩ nhìn Hạ Tử Đàm.
Người này, xem ra thật sự có tâm sự, chỉ là, tửu lượng quá tốt, muốn uống đến say, vậy thì bọn họ chắc đã sớm ngã xuống đất, không dậy nổi rồi.