Tổng Tài Không Đùa

Tổng Tài Không Đùa

Mô Tả:

truyện tiểu thuyết ngôn tình Tổng Tài Không Đùa vì như Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không nhìn thấy những chúng ta luôn biết nó rất cần thiết. Điều đó cũng giống hệt như anh, em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh những anh luôn luôn ở cạnh em và em sẽ biết anh mãi luôn yêu em.

Chương 3 : Nàng hai mắt đột

Hắn đương nhiên biết Lão tổng tài cùng phu nhân có bao nhiêu ngọt ngào ân ái, và cũng chính bởi vì thế mới bắt người con duy nhất của họ đến công ty tiếp quản để họ có thời gian rong chơi hưởng thụ tình yêu ngọt ngào,hắn thân là bạn tốt lâu năm kiêm trợ lý, hắn cũng không hoài nghi năng lực công tác của Hướng Quân Ngạn, nhưng ngoài công việc hắn chưa bao giờ thấy người nào có lối sống cứng nhắc như thế......

Nói trắng ra, Hướng Quân Ngạn như một người máy được lập trình sẵn, mỗi ngày theo kế hoạch đã định,từng bước hoàn thành kế hoạch, hơn nữa còn cực kỳ chấp hành kế hoạch một cách tuyệt đối, chưa từng thấy có gì có thể làm hắn nhíu mày hay khó khăn.

Hắn thật nghi ngờ, Hướng Quân Ngạn có thật không biết được hạnh phúc của cha mẹ hắn là do nhiều năm trước trải qua khó khăn bồi đắp mà thành.

“Điều kiện bên ngoài có thể hấp dẫn có điều phải ở chung thì mới biết có thật sự hợp nhau hay không,hợp mới có khẳ năng tiếp tục phát triển, ta không muốn lãng phí thời gian ở trung tâm mai mối,có thể ở bên nhau hay không mới là vấn đề mấu chốt của hôn nhân.” Hướng Quân Ngạn tiếp tục đem những gì mình nghĩ nói cho hết.

Hiện tại là thời tự do yêu đương, tình trạng kết hôn rồi ly hôn cao như vậy, cha mẹ hắn chính là ở bên nhau trước rồi mới kết hôn, kết hôn lâu như vậy vẫn hạnh phúc ân ái, hắn cho rằng dùng phương thức này tìm kiếm bà xã tương lai không phải chuyện xấu, so với việc tới trung tâm mai mối và đợi cha mẹ họ hàng giới thiệu thì chủ động tuyển chọn có lẽ hiệu quả sẽ cao hơn.

Hắn cho rằng mình chính là người vô cùng thực tế.

Lâm Vĩ Đình hít một hơi thật sâu, nghiem túc điều chỉnh lại tâm trạng. Tuy rằng hắn biết rõ đây không phải là chủ ý tốt nhưng cùng làm với nhau nhiều năm như vậy hắn cũng hiểu rõ Hướng Quân Ngạn một khi đã đưa ra ý tưởng, lai bày ra thái độ vô cùng kiên định và quyết tâm thực hiện khiến hắn hoàn toàn không có khẳ năng phản bác hay có ý kiến thêm nữa. Thật là đau đầu mà.

“Nói thật......” Thật mạnh thở dài, tầm mắt lần nữa lai đảo qua tờ giấy đề ra các “điều kiện” nói: “Tuy rằng ta không được bất cứ bà mối nào huấn luyên qua nhưng theo như ta phán đoán nếu cứ theo điều kiện này đi chọn người hẳn sẽ không có người “hợp khẩu vị” với ngươi nha.” Hắn tận lực đem ý kiến cá nhân nói ra với hi vọng mong manh rằng vị chủ nhân kia hẳn sẽ có chút cân nhắc.

“Ngươi cho rằng có vấn đề gì sao?” Không hổ là cộng sự nhiều năm, Hướng Quân Ngạn nghe được hắn có bao nhiêu bất mãn về bản “Điều kiện” kia, rốt cục hắn cũng tạm thời buông văn kiên trong tay, dựa lưng vào ghế, ung dung cùng hắn từ từ thảo luận..........thảo luận.

Vấn đề khá lớn! Lâm Vĩ Đình lại lần nữa nhìn về tờ giấy trong tay kia.

Cấp trên của hắn đã liệt ra vô số những điều kiện mà nếu có người hưởng ứng triệu tập có thể chia ra làm mấy loại sau.

Thứ nhất là những người quá lứa lỡ thì, thứ hai là những kẻ nhắm vào tiền của và danh tiếng của tập đoàn, thứ ba là những kẻ bị ma men ám hoặc bị trùng độc chui vào não khiến cho đầu óc không tỉnh táo ( hana: nói trắng ra là người ngu và người điên đi haha)...... Tóm lại bất kể là loại nào trong số những loại trên,hắn tin tổng tài của hắn không thể nào chấp nhận.

“Chị gái ta lúc trước vì mang thai đứa cháu thứ hai của ta thiếu chút nữa đã đánh chết anh rể của ta”. Hắn ta vì cứ liên tục vụng trộm trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài bị chị hắn bắt được, Lâm Vĩ Đình vẫn là muốn nhắc nhở cấp trên một chút, tuy hắn cảm thấy chủ của hắn không thể là cùng một dạng người loại người kia. Nữ nhân thời nay có ai mà không lo giữ dáng cơ chứ, để giữ gìn vóc dáng đã làm nên không ít chuyện, hắn thật đã chứng kiến qua chiêu thức của chị gái mình.

“Có nhiều con môt chút về già sẽ không cảm thấy cô đơn.” Đây là điều mong mỏi lớn nhất của Hướng Quân Ngạn.

“Nhưng cũng nên có mức độ thôi chứ.” Lâm Vĩ Đình mười phần chán nản xếp chuyện này vào “công sự” cần thảo luận. “Đương nhiên, điều kiện ngươi đưa ra không hẳn là không có khả năng, bất quá theo như ngươi nói, có thể ở bên nhau hay không là vấn đề quan trọng nhất tạo nên hôn nhân, vì thế có thể bớt một số yêu cầu hay không, trước tiên tìm người mười điểm nhu tình nữ tính, không nhất thiết là người thích hợp nhất nhưng ít nhất cũng có lựa chọn.”

Nghe trợ lý giải thích xong, Hướng Quân Ngạn hai tay đan vào nhau, trầm ngâm trong chốc lát.

Lâm Vĩ Đình đủ hiểu hắn, cũng biết hắn muốn gì, vô luận công hay tư,hắn đều tin tưởng năng lực trợ lý của mình, co dù xảy ra chuyên gì hắn luôn có biện pháp giải quyết ổn thỏa.

“Ngươi tự quyết định đi.”, suy nghĩ không đến vài giây, hắn liền quyết định đem việc này toàn quyền giao cho trợ lý, trên tay hắn còn có một đống văn kiện còn chờ hắn xử lý, “bài tập” hóc búa này, hắn tin tưởng trợ thủ đắc lực của mình có thể nhanh chóng giúp hắn giải quyết.

Ông chủ chỉ buông một câu đã thoải mái đơn giản đã đem chuyện chung thân đại sự của mình toàn tâm toàn ý đặt ở trên người hắn, Lâm Vĩ Đình cảm thấy mới qua vài phút ngắn ngủn mà trên đầu hắn đã mọc thêm vài sợi tóc bạc.

Ngươi tự quyết định đi...... Nói thật đơn giản.

“Quý Thư Ny!”

“Có! Con đến đây, đến đây đến đây!” Một tiếng hét to, Quý Thư Ny lập tức trong phòng trên tầng ba chạy vọt xuống tầng một, trên đường còn không quên lớn tiếng đáp lại.

“Mau đi mua một chai nước tương, hạt tiêu, bát giác, và cả giấy bọc giúp giữ tươi thực phẩm......” Quách Trinh vừa thấy con gái đến liền quang cho nàng một chuỗi danh sách đồ cần mua, “Tốt lắm, mau đi mua.” Nàng xua tay đuổi người.

“Mẹ à..... con không có tiền nha!” Cả người bị mẹ đẩy ra ngoài cửa, tuy nàng vô cùng hiếu thuận, nguyện vì mẹ mà trở thành chân sai vặt chay việc nhưng không phải vì thế mà nàng không để ý đến vấn đề vô cùng quan trọng... “tiền”, nhanh chóng nhắc nhở.

“A ngươi còn phải đã kiếm được tiền sao?” miệng thì càu nhàu nhưng Quách Trinh vẫn đem tiền ấn vào bàn tay con gái.

“Có, nhưng cũng chỉ là buôn bán nhỏ thôi, mua nhiều đồ như vậy mẹ cũng nên trợ cấp cho con một ít chứ......” Quý Thư Ny định bắt lấy tiền rồi chạy nhanh ra cửa nên cố pha trò nói.

“Cái gì mà buôn bán nhỏ chứ! Cho ngươi học hành bằng này bằng nọ thế mà không chịu đi xin việc, suốt ngày ở nhà khâu khâu vá vá, đan đan móc móc. Ngươi một tháng có thể kiếm nổi một ngàn tệ sao???”

“Cũng...... Không sai biệt lắm!” Đối với người mẹ có thể được gọi là nghiêm khắc nhất đất Đài Loan đang bừng bừng lửa giận hét lên phía sau, nàng có chút chột dạ nhưng vẫn cố cãi một câu.

“Tốt nhất là như thế!” Tốt xấu gì cũng là con gái mình sinh ra, Quách Trinh chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn thấu ánh mắt nàng muốn nói điều gì!!!!

“Con đi đây! “

“Ai đã cho đi!” thấy nàng định chay đi Quý mẹ nói theo.

Quý Thư Ny trong lòng thầm tụng a di đà phật. Thật hi vọng hôm nay mẹ nàng sẽ không “tụng kinh” lâu như mọi ngày.

“Nói với ngươi nhiều cũng chẳng ích gì, ta biết ngươi thật sự thích công việc gì, ta cũng không muốn có ý kiến nhiều, có điều không thể không nói, nam nhân bay giờ không thích loại con gái này, ngươi nghĩ xem cứ thế này làm sao có ai tới nhà hỏi cưới ngươi.”

Đi ra ngoài công tác kiếm tiếm dù không thể kiếm được nhiều cũng không sao, chỉ cần người ta biết nàng có nơi công tác, nhưng nàng lại suốt ngày ở nhà, càng ngày càng lôi thôi. Ba nàng tốt xấu gì cũng là trưởng phòng một công ty, vốn định bụng tìm xem đồng nghiệp có ai có con cùng tuổi thì xắp xếp cho bọn họ gặp nhau, tìm hiểu, có điều đứa con này không quan tâm chăm chút ngoại hình,hại họ không dám thực hiện ý định kia.

“Ta và cha ngươi chỉ có mình ngươi là con gái, ngươi thì văn chương không giỏi, lại cũng không thuộc dạng thục nữ!” Quách Trinh nhíu mày nhìn con gái mình, quần áo thì lôi thôi như dân chợ búa,không đâu ra đâu cả.

Nàng cũng có phải sinh ra một nữ nhân xấu xí đâu chứ, mặt mũi nhỏ nhắn, mắt to trong vắt như nước hồ, thoạt nhìn cũng là người thanh tú nhu hòa đấy chứ.

“Con thật chỉ thích ở nhà làm người nội trợ thôi à!” Quý Thư Ny bao biện.

“Người con gái nào chẳng phải làm việc nhà?” Quách Trinh nghe vậy lập tức trừng mắt nhìn con gái:“Mẹ của ngươi đây là đã kết hôn nên mới ở nhà quản lý chuyện nhà cửa,cả ngày chỉ dọn dẹp nấu ăn buồn chán chết đi được, ở nhà có gì thú vị đâu.Đi làm dù kiếm không được nhiều tiền nhưng cũng vẫn là người có công ăn việc làm tử tế, như ngươi bây giờ xem, dù cho hàng xóm có gặp người tốt cũng không muốn giới thiệu cho ngươi.” Hiện tại kinh tế đang đình trệ, ai lại muốn cưới về một người suốt ngày ở nhà ăn không ngồi rồi như thế không?

Biết mẹ đang trừng mắt nhìn mình, Quý Thư Ny sờ sờ chóp mũi, ngoan ngoãn gục đầu xuống nghe giáo huấn.