Tổng Tài Không Đùa

Tổng Tài Không Đùa

Mô Tả:

truyện tiểu thuyết ngôn tình Tổng Tài Không Đùa vì như Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không nhìn thấy những chúng ta luôn biết nó rất cần thiết. Điều đó cũng giống hệt như anh, em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh những anh luôn luôn ở cạnh em và em sẽ biết anh mãi luôn yêu em.

Chương 27 : Trong lòng

“Thư Ny?” Không có tiếng đáp lại, Hướng Quân Ngạn lại gõ thêm vài lần nữa.

Nàng trùm kín mình trong chăn bông, không chịu lên tiếng.

“Ai da, như thế nào mà cửa gõ không kêu nha.”

Tiếng nói của Quách Trinh to đến mức xuyên qua cánh cửa, sau đó nàng nghe thấy tiếng chia khoa tra vào ổ, tiếng vặn khoá, vài giây sau mới nghe thấy giọng nói trầm thấp vang lên tiếng cảm ơn, sau đó tiếng mẹ xa dần, cánh cửa một lần nữa được khoá lại, nàng nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhẹ đang tiến về phía mình.

“Vợ yêu à.” Hướng Quân Ngạn ngồi xuống bên giường.

Gần đây nàng mỗi ngày đưa cơm cho hắn, hai người cũng đã dần nói chuyện lại, tuy rằng vẫn không như trước nhưng cũng đã có tiến triển, làm cho hắn hành động có phần lớn gan hơn.

“...... Ân.” Qua hồi lâu, tiếng nhỏ nhỏ của nàng truyền ra dưói lớp chăn bông.

Ai da, nàng cũng sắp không chống đỡ nổi nữa rồi....

Hướng Quân Ngạn khoé miệng cong lên, có vẻ thoả mãn “Giữa trưa rồi, có thể cùng anh ăn cơm không?” Hắn nhẹ nhàng dán xuống chăn bông, mang cả nàng và chăn bông ôm vào lòng.

Trầm mặc một lần nữa xuất hiện, có điều trong chăn cũng có chút động tĩnh, nàng tự mình chui ra, tựa đầu tìm hiểu, khiến tầm mắt hai người gần sát nhau.

Bọn họ đã bao lâu rồi không dựa vào nhau gần như thế, ánh mắt hắn sao có thể ôn nhu như thế, nàng nhịn không được cắn cắn môi dưới, nhìn như đang làm nũng, nhưng vẫn không hề nói chuyện.

Hướng Quân Ngạn không hiểu biểu hiện của nàng có ý gì, nhưng thoạt nhìn... Hẳn là đang cười đi? Hắn cũng học nàng, biểu hiện giống nàng...

Quý Thư Ny lúc này hết chịu nổi, khoé miệng cong lên, nhìn thấy nàng cười, Hướng Quân Ngạn cũng nở nụ cười theo. (hana: lâu không gặp an ca vô sỉ, nhớ nụ cười ngây ngất quá...An ca. đợi ta. Ta sắp về đây...)

Nhưng hắn vẫn không dám hành động quá khích, chỉ nhìn nàng, nhìn nụ cười tươi của nàng...thật chăm chú.

Tay nàng rút ra khỏi chăn bông, vuốt nhẹ hai má hắn, đầu ngón tay mơn trớn mi mắt hắn, hắn nhắm mắt, lấy lại cảm giác của những ngày tịch mịch lúc trước.

“...... Anh rất nhớ em.” giọng hắn khàn khàn. (hana: hana nhớ có bạn nào nói là, cứ giọng khàn khàn cùng mồ hôi chảy ra là sắp có chuyện, haha..không biết thế nào...)

“...... Ân.”

Khi nàng vuốt ve hắn, hắn nhắm chặt hai mắt. Cái gì cần giải thích đã giải thích rồi, giờ hắn chỉ có thể đợi chờ nàng mà thôi.

“Vợ yêu à......” Hai mắt nhắm nghiền, hắn trầm giọng gọi nàng “Tiểu ngư vẫn đang chờ chúng ta về... Không có em, chúng hình như cũng không có sức sống...”

Hắn nhắm mắt nên không thể thấy biểu tình trên mặt nàng, cũng không thấy nàng đáp lại, chỉ thấy cảm giác ngón tay chạm trêm mặt hắn biếm mất, hắn hoảng sợ nói tiếp “Anh cũng vậy, không có em ở nhà, anh cả người như không có chút động lực, anh sống một mình đã mười mấy năm chưa bao giờ cảm thấy ở một mình trống vắng như vậy, cô đơn như vậy, thật có chút hoảng sợ.”

“Anh yêu em... Anh không nghĩ sẽ có người nào khác, nếu không phải là em, kết hôn sẽ không có ý nghĩa. trước anh không biết hôn nhân có ý nghĩa thế nào, giờ có em, anh đã cảm nhận được...”

Hắn cảm nhận được một loại cảm xúc mãnh liệt, chưa có người con gái nào mang đến cho hắn cảm xúc như thế, hắn cũng đã cảm nhận được tình cảm của cha mẹ hắn đối với nhau sao lại ân ái như thế, không phải vì phù hợp với điều kiện, không phải vì mẹ hắn ôn nhu uyển chuyển, không phải vì thanh thế gia đình... cái chính là bọn họ yêu nhau.. chỉ thế thôi.

“Về nhà...... Được không?” Lời vừa nói ra hắn cảm nhận được tay nàng dừng lại, hắn nín thở chờ đợi nàng đáp lại.

Quý Thư Ny nhìn khuôn mặt tuấn tú đang căng thẳng trước mắt khẳng định không biết bản thân có bao nhiêu khẩn trương.......

Nhìn hắn, nghe hắn, cảm giác bi thương cùng tức giận... đã sớm rời ra nàng, thật xa, thật xa...

Thời gian đã thay đổi rất nhiều sự, mấy ngày gần đây, nàng hoàn toàn cảm nhận được ý nghĩ hành động của hắn, hắn đối với chuyện tình cảm thật không thể quyết đoán thông minh như với công việc.

Hắn rõ ràng có thể đổi đối tượng, không để ý tới nàng, hoặc cùng nàng cứng đối cứng, nhưng hắn chính là chân tay luống cuống nói không nên lời, một lần lại một lần muốn cùng nàng hoà hợp, vì không được sự cho phép của nàng liền cứ thế đứng ở ngoài cửa không dám tuỳ tiện bước vào... Một nam nhân cao cao tại thượng nhượng bộ nàng như vậy... Lòng của nàng đã sớm bị hắn mua rồi.

Một lát sau, những ngón tay trên mặt hắn tiếp tục di chuyển, hắn khẩn trương đến không thở nổi, ngón tay lần tới bên gò má hắn, dừng lại, hắn cảm thấy nếu hắn không thả lỏng sợ sẽ ngất vì thiếu không khí mất.

Đột nhiên, hắn cảm thấy một trận đau đớn...... Nàng giống như...... đang bẹo má hắn?

Hắn đột nhiên mở mắt ra, chỉ thấy thiên hạ trước mắt vẫn là mặt không chút thay đổi, nhưng nàng đúng là đang bẹo má hắn, nàng dùng sức thật mạnh, thật không hiểu nàng đang muốn cái gì, biểu tình hắn không tự gáic trở nên ngây ngốc.

“...... Thư...... Thư Ny......” Hắn lắp bắp nói “Oa... đau....”

Hắn không phải cố ý muốn dùng khổ nhục kế mà kêu đau đớn, mà thật sự rất đau... hình như nàng đem hết sức trong người mà bẹo hắn thì phải.

“Có đau bằng em không?” Nàng hừ lạnh.

Nàng buông gia câu nói với giọng có thể so sánh cùng mẫu dạ xoa, vừa nghe nàng nói, hắn lập tức hiểu được ý nàng, hắn lập tức lắc đầu, mặc cho nàng “làm nhục“.

“Không......” Hắn biểu tình phức tạp.”Em cứ làm mạnh vào...”

Tuy rằng rất đau, nhưng nếu làm như vậy có thể làm cho nàng bớt giận, cho dù nàng muốn đánh hắn một trận thật đau hắn cũng nguyện ý. Chiến tranh lạnh đúng là một đòn quá hiểm.

“Đúng... Đúng... Không đau bằng...” Hắn lần nữa giải thích.

“Anh có biết em đã nôn nghén khổ sở bao nhiêu ngày không?” Nàng tiếp tục nhéo, còn cố gắng tăng thêm lực.

“......” Hắn vừa nghe, trong lòng một cảm giác đau đớn, nói không ra lời.

“Em chưa từng tức giận như vậy, thương tâm như vậy, nghĩ muốn điêm lên, làm loạn lên, nhưng lại nghĩ, trong bụng đang có tiểu bảo bối, cho nên phải cố gắng kìm chế, cố gắng cố gắng rất nhiều, anh có biết như thế khó chịu biết bao không?” Nàng cố dùng hết sức nhé mặt hắn...cực lực nhéo, bóp...

Hắn biết.

Hướng Quân Ngạn biết nàng giống như quả kinh khí cầu, chỉ một chút liền nổi xung lên, dễ dàng tức giận, nhưng nàng thường chỉ rống to vài câu, sau đó lại không có chuyện gì, thậm chí cũng không cần trấn an nàng, cho nên khi hắn đối diện với nàng lạnh lùng vô cảm, hắn mới bất an sợ hãi như thế.

Lần đầu tiên gặp mặt nàng nói hắn biến thái có lẽ là đúng thật, hắn chính là “ngược khuynh hướng”, hắn tình nguyện để nàng rống to lên, để nàng giáo huấn hắn, cũng không muốn thấy nàng hờ hững với hắn.

Hắn sợ nhất chính là nàng không để ý đến hắn.

“Vợ... Vợ yêu à....” Vẻ mặt của hắn thập phần đáng thương.”Anh xin lỗi......”

Nhìn hắn vẻ mặtnhịn đau lại giống con chó nhỏ đáng thương xin tha thứ, Quý Thư Ny trừng mắt nhìn hắn một hồi lâu, rốt cục nhịn không được bật cười thành tiếng,.

Nam nhân trước mặt đã lâu không nhìn thấy nụ cười tươi của nàng, phút chốc cũng ngu ngốc nở nụ cười.

“Chồng yêu, chồng yêu!” Sáng sớm, Quý Thư Ny ngồi cả người lên người Hướng Quân Ngạn, bụng nàng tròn vo đặt lên người hắn.

*******************

Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình. Những cuốn Tiểu Thuyết Ngôn Tình về mọi lĩnh vực từ kinh tế, văn hóa, chính trị cho đến những cuốn tiểu thuyết phiêu lưu, tâm lý tình cảm, các cuốn Tiểu Thuyết Ngôn Tình tạo động lực hay quyển tự sự về cuộc đời có thực của một nhân vật có sự ảnh hưởng đến chúng ta.

*******************