Tổng Tài Không Đùa

Tổng Tài Không Đùa

Mô Tả:

truyện tiểu thuyết ngôn tình Tổng Tài Không Đùa vì như Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không nhìn thấy những chúng ta luôn biết nó rất cần thiết. Điều đó cũng giống hệt như anh, em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh những anh luôn luôn ở cạnh em và em sẽ biết anh mãi luôn yêu em.

Chương 17 : định quan tâm

Khi hắn nhìn nàng nghe thấy hắn nói ra những chữ này, hai gò má càng ngày càng hồng, thẳng đến rốt cuộc che dấu không được ngượng ngùng kích động...... Hắn cảm giác hình như mình đã sống lại.

Màn đêm mượt như nhung, trời đầy sao....

Một chiếc xe hơi nhập khẩu cao cấp dừng ở bên sườn núi thưa thớt, mui xe đã mở, bên trong xe hai người nằm dài trên hai ghế lái và phụ lái, thảnh thơi ngắm nhìn trời sao.

“Ân?” cánh tay bị ai đó huých huých, Hướng Quân Ngạn nghiêng đầu hỏi.

“Ta muốn áo khoác.”

“Ân.” Hắn nhấc chiếc áo to lớn, nhẹ nhàng đắp lên người Quý Thư Ny.

Nàng bây giờ chỉ hở ra một cái đầu, hắn mỉm cười bóp bóp mũi nàng, đưa tay cầm lấy bàn tay nàng.

“Ngươi còn muốn ở trong này nuôi bao nhiêu muỗi đây?” Hắn đưa tay kia lên làm gối đầu, lười biếng đùa vui hỏi.

“Trong xe ấm mà.”

“Vừa vặn dụ thêm một đám muỗi kéo vào sưởi ấm.”

“Nhiều lời.” Quý Thư Ny dùng sức cấu vào tay hắn một chút: “ Có người nào đi đến nơi hẹn ước mà còn oán giận nhiều như thế a.”

“ Kiến thức của ta vê khoản này không như thế a.” Hắn ngắm nhìn bầu trời đêm mỉm cười.

Hắn nghĩ đến chuyện này chỉ có thể cười nhạt, nếu không phải nàng nguyện ý ở lại, nếu không phải nàng chuyển từ quản gia lên làm “vợ tương lai” thi đảm bảo hắn không bao giờ lãng phí thời gian cho những hành vi mà hắn cho là không có ý nghĩa này.

“Khó trách ngươi phải dùng đến lệnh triệu tập tuyển người để tìm vợ nha.” Nàng cố ý khích hắn.

“Thật ra chuyện này....” Hắn kháng nghị phản bác: “Ta là có đuủkhả năng về kinh tế và năng lực, có điều là không có thời gian...”

“Và còn không có tính nhẫn nãi nữa.” Nàng giúp hắn bổ sung.

Hắn nở nụ cười.”Có lẽ thế.”

Đối mặt với nữ nhân công kích mình đang nằm bên cạnh, Hướng Quân Ngạn hoàn toàn không có bị nàng làm cho tức giận, ngược lại, hắn thích nàng như thế, tràn đầy sức sống.

“Nhưng ngươi cũng không thể phủ nhận chuyện nửa đêm lên đỉnh núi ngắm cảnh cũng là một hành động tự ngược, ở nhà cũng có thể xem được nha, quan trọng là không có đám muỗi vo ve bay bên cạnh.” Hắn nhìn qua cửa sổ thấy muỗi bay qua bay lại, nhưng hắn một tay vẫn cầm tay nàng, tay còn lại vẫn đang gối đâu, không hề có ý định đánh muỗi...

“Ngắm sao trên đỉnh núi mới có không khí nha.” Quý Thư Ny cũng nhìn thấy một thân ảnh đen đen bay qua, tay nàng khẽ hua hua nhưng vẫn kiên trì không muốn rời đi: “Bằng không đem cửa kính trên đóng lại thôi.” Xe của hắn bên trên có thể mở ra cưả sổ, ngoài lớp vỏ xe vẫn còn có một lớp kính thuỷ tinh trong suốt.

“Ngươi tự làm đi.” Hắn liếc liếc mắt, một bộ dạng lười biếng nói.

Nàng liếc lại hắn một cái sắc nhọn. Đúng là đồ “quỷ lười” nha. “Ở đâu?” nàng rút tay về, ngồi dậy.

“Gần của kia.” Hắn nhìn về phía bên trái hắn liếc một cái.

“Làm sao nha?” Nàng vươn người ngang qua người hắn, vẫn không hiểu nổi làm sao một cái nút có thể mở đóng cửa kính trên xe: “Này là... a....!!” (hana: xong, đã bị lừa xong, ngốc...hắc hắc)

Hướng Quân Ngạn phột phen đem nàng ôm chặt trên người mình, không để nàng kịp có phản ứng, hôn nàng.

Nàng rất nhanh phản ứng lại hắn, toàn thân mềm nhũn ngã vào trong lòng hắn, hưởng thụ nhiệt tình của hắn.

Hắn hôn nàng, nhè nhẹ vỗ về của nàng mặt, một tay ở trên lưng nàng thong thả chạy.... (hana: chạy đâu a...?? *ngây thơ*)

Sau khi Quý Thư Ny quyết định lưu lại, bởi vì lúc trước hai người vì hiểu nhầm, nàng yêu cầu đem kỳ hạn gần một tháng kia kéo dài thêm nửa năm nữa.

Hướng Quân Ngạn không vui khi kế hoạch bị đảo lộn, bởi vì hắn nghĩ, điều kiện hắn đã đặt ra đảm bảo không thừa ra một giây vô ích, dù một lần nữa chọn người thì hắn vẫn làm theo kế hoạch đã định. Nhưng vì giữ nàng lại, mặc kệ nàng đưa ra yêu cầu gì, hắn chỉ có thể đáp ứng, không có bất kỳ lựa chọn nào khác.

Cảm giác được hắn một cái đại chưởng vụng trộm lưu tiến nàng y nội, nàng phát ra kháng nghị thét lớn một tiếng.

Hắn rời khỏi môi nàng, chuyển dần xuống tai, giọng nam trầm thấp khiêi khích nói: “Ta Nghĩ muốn ngươi!!”

Kỳ hạn ba tháng ban đầu đã qua, nhưng kỳ hạn mới vẫn còn hơn nửa tháng, trong khoảng thời gian này những hành động ôm hôn thân mật giữa hai người đã thành thói quen, nhưng chỉ có thể vẫn chưa thoả mãn hắn. (hana: nhà hana toàn anh có sức chịu đựng phi thường...hắc hắc)

Nàng ghé vào trước ngực hắn nhẹ nhàng thở dốc: “Ở....ở trong này sao?” Mặc dù hô hấp khó khăn, vẫn không dấu được nụ cười khẽ có ý trêu ghẹo của nàng: “Ta mới không cần nha!”

Nàng cười khiến cho Hướng Quân Ngạn ngực một trận chấn động. “Đương nhiên không phải ở trong này.” Hắn cũng không có hứng thú cùng một đống muỗi thưởng thức nữ nhân của hắn: “Về nhà mớicó thể chứ?” tóc của hắn khẽ chạm vào vành tai nàng.

Nàng cười né tránh, gãi ngứa.”Khả... ha ha...... Nhưng cũng chỉ còn có nửa tháng.”

“Có thể làm trước nha.” Hắn muốn kết hôn cùng nàng, nguyện ý hoàn thành trước thời hạn.

“Nhưng là ta cảm thấy...... Chúng ta còn chưa có hiểu nhau lắm.”

Những lời này giống nhau một chậu nước lạnh, hung hăng đổ xuống đầu Hướng Quân Ngạn, hắn lập tức nhíu mi: “Chuyện này có thể từ từ thảo luận.”

“Ta mới không cần.” Quý Thư Ny lập tức phản đối, cùng lúc giãy dụa theo ngồi dậy khỏi hắn.” Chuyện sinh con là vấn đề quan trọng, ta không muốn sau này vì chuyện này nảy sinh tranh cãi.”

“Ta sẽ không cùng ngươi cãi nhau.” Hắn thanh âm nhanh chóng thốt ra.

“Nếu ngươi muốn ta sinh năm lần, ta sẽ tìm ngươi cãi nhau!” Nàng trừng mắt nhìn thẳng hắn.

“Năm đứa cũng không phải quá nhiều nha.” Hắn thử cùng nàng thương lượng,muốn thuyết phục nàng.

Sau khi hiểu lầm đã được giải quyết, bọn họ cũng phát hiện thêm một chuyện, đó là trong khi phỏng vẫn nàng nói có thể chăm sóc năm, sáu đứa nhỏ, nhưng không có nghĩ nàng muốn sinh nhiều như thế.

“Mang thai không phải ngươi, ngươi đương nhiên không biết là thế nào!” Nàng tức giận chọc chọc ngón trỏ vào ngực hắn: “Làm ơn đi, sinh con thật sự rất đau và mệt nha.”

“Ngươi cũng chưa từng sinh con.......”

“Mẹ ta, dì của ta, mấy cô hàng xóm, chị họ nội ngoại nữa đều sinh quá trời con rồi.” Chưa ăn qua thịt lợn cũng phải nhìn thấy lợn ngoài đường nha: “Chị họ của ta khi mang thai đã mắc chứng nôn oẹ nghiêm trọng, ta chỉ nhìn thôi mà cũng thấy khủng bố muốn chết.”

“Kia có thể là vấn đề về thể chất mỗi người.” Hắn thử cùng nàng giảng đạo lý.”Ngươi khả năng sẽ không giống nàng ta, ta cũng đã xem qua nhiều trường hợp, nữ hân mang thai vẫn khoẻ mạnh bình thường.”

“Ngươi muốn ta đánh cuộc hay sao?” Nàng nhướn một bên mày thật cao: “ Không nói những vấn đề khác, chính là sau khi sinh dáng người sẽ biến dạng, còn phải kiêng kị một vài tháng không được động đậy gì, nguyên hai điểm này đã đáng ghét nha, nếu sau khi sinh ta không gầy lại được, vậy sinh năm đứa xong là biến thành trái bóng luôn a.”