Tổng Tài Không Đùa

Tổng Tài Không Đùa

Mô Tả:

truyện tiểu thuyết ngôn tình Tổng Tài Không Đùa vì như Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không nhìn thấy những chúng ta luôn biết nó rất cần thiết. Điều đó cũng giống hệt như anh, em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh những anh luôn luôn ở cạnh em và em sẽ biết anh mãi luôn yêu em.

Chương 1 : Mang theo cơm

Mang theo cơm hộp được bọc lại cẩn thân trong hộp tiện lợi, Quý Thư Ny đi vào tòa nhà tập đoàn Triệu Tân mà không có bất kỳ trở ngại nào một mạch đáp thang máy lên văn phòng tổng tài.

“Lâm tiên sinh, xin chào.” Vừa ra khỏi thang máy thấy Lâm trợ lý nàng mỉm cười cất tiếng chào hỏi.

“Quý tiểu thư, chúc tiểu thư tốt lành.” Lâm Vĩ Đình lễ phép hướng nàng nhẹ nhàng vuốt cằm nói: “Chỉ cần gọi tên của ta là được rồi, không cần khách khí.”

Nàng đã làm quản gia cho tổng tài tập đoàn Triệu Tân – Hướng Quân Ngạn được hai tháng,trong khoảng thời gian này Quý Thư Ny vẫn luôn cảm thấy nhân viên của Triệu Tân quả nhiên được giáo dục thật hoàn hảo, nàng nhiều lắm cũng chỉ là một cái tiểu quản gia, nói trắng ra thì chỉ là người quét dọn kiêm nấu cơm,kiêm thêm chân sai vặt của tổng tài mà thôi, thế nhưng vì cớ gì mỗi lần nàng đến công ty những nhân viên công vụ ở đây luôn đối với nàng có thái độ dè dặt và có phần hơi ngại ngùng.

“Nếu ngươi cũng trực tiếp gọi tên của ta thì ta cũng sẽ trực tiếp gọi tên ngươi “ Nàng bày ra khuôn mặt tươi cười cùng hắn đưa ra điều kiện. Thư Ny Thư Ny, gọi như thế không phải rất tốt sao? Làm gì mà cứ kêu nàng Quý tiểu thư này Quý tiểu thư nọ!

Biết tranh cãi nữa cũng không có kết quả gì hai người vẫn như trước không cũng quan điểm, Lâm Vĩ Đình nhanh nhảy đổi chủ đề: “Tổng tài ở bên trong, tiểu thư có muốn dùng một chén trà hay không?” Tổng tài thật sự công việc bề bộn, nếu như không có việc gì muốn sai bảo,nàng rất nhanh sẽ được cho về.

“Không cần phiền toái, ta không ở lại lâu!”

Đi qua phòng trợ lý, Quý Thư Ny rốt cục nhìn thấy văn phòng của chủ nhân, người kia thấy có người tới thì buông tập văn kiện xuống ngẩng đầu lên.

“Buổi trưa tốt lành, tổng tài!” Nàng giơ lên cao hộp cơm trên tay hướng hắn nói: “Hôm nay là bữa trưa là hải sản ạ!”

“Giữa trưa ăn hải sản sao?” Hướng Quân Ngạn ngữ khí mang theo vẻ nghi ngờ, rời khỏi bàn làm việc ngồi về phía sô pha để nàng có thể mang cơm hộp đặt xuống.

“Đúng rồi! Có mực xào, rong biển, tôm bóc nõn và cả cá rán nữa......” Nàng ngồi ngay ngắn trên bàn chờ đợi hắn mở hộp cơm ra trong nháy mắt.

Vừa mở hộp cơm ra đã thấy rất ưng ý, hắn bật cười nói: “Cám ơn, cơm hộp thực sự rất phong phú.” Nàng thế nhưng đã dùng những món ăn đơn giản sắp xếp vào hộp nhìn thật hài hòa màu sắc và đẹp mắt.

“Hôm nay mực rất tươi nhé,có điều khi nấu ta lỡ tay cho hơi nhiều hạt tiêu, lại nêm gia vị hơi nhạt,bất quá ngươi chịu khó ăn nhé.” Nàng lòng tràn đầy mong đợi nhìn hắn, tựa hồ đang đợi hắn ăn thử liền phải cho nàng cảm nhận.

Hắn mong muốn của nàng ăn một miếng rồi gật gù nói: “Được lắm, hương vị rất tốt nha.”

“Thật tốt quá!” Nghe được đáp án, nàng thở phào cười mỹ mãn.

Hướng Quân Ngạn cười nhìn nàng. Hắn đã sớm phát hiện, nữ nhân này thực dễ dàng thỏa mãn, chỉ cần cho nàng một chút động viên hưởng ứng, thậm chí chỉ đơn giản là ca ngợi nàng một câu đã có thể làm cho nàng vui vẻ cả buổi.

“Trở về cẩn thận.” Bình thường khi ở công ty hắn không mấy khi bộc lộ cảm xúc,gần đây khi nàng cùng hắn ở cùng một chỗ thỉnh thoảng hắn cũng lộ ra biểu tình ôn nhu hơn.

“Ân, vậy ta về nhà trước đây! Ngươi từ từ ăn,bye-bye!” Nàng tràn đầy sức sống hướng về phía hắn nói lời từ biệt.

Nhìn nàng giống “tiểu Ma Tước” sôi nổi rời đi, Hướng Quân Ngạn lại khôi phục khuôn mặt lãnh đạm bình thường,mang hộp cơm để qua một bên tiếp tục phê duyệt chồng công văn cao ngất đang làm dở.

Sau đó không lâu, Lâm Vĩ Đình tiến vào văn phòng đem số liệu giao cho hắn đồng thời nhìn đến trên bàn có hộp cơm.

“Còn có chuyện gì khác sao?” Hướng Quân Ngạn chú ý tới ánh mắt hắn, ngữ điệu bình thản hỏi.

“Không...... Ta chỉ là đang đoán bên trong cái kia là cái gì......” Hắn xem qua vài lần Quý Thư Ny làm cơm hộp, mỗi lần như thế đều làm hắn cảm thán không thôi về khả năng trang trí món ăn của nàng.

“Là hình Con cua.”

Con cua? “Ân...... Không có việc gì nữa,xin phép.” Cũng như chủ của mình Lâm Vĩ Đình cũng là người lạnh lùng không mấy khi biểu hiện ra ngoài cảm xúc của mình, yên lặng rời khỏi văn phòng.

Bất quá trong lòng hắn lại cảm thấy không như mong muốn, không nghĩ tổng tài vốn lạnh lùng lại có thể ở bên Quý tiểu thư “Mãnh liệt”, hơn nữa...... Tổng tài cùng Quý tiểu thư đều không phát hiện giữa hai người họ có vấn đề rất lớn sao?

Hai tháng trôi qua, hắn mỗi ngày đều đợi tổng tài hung hăng chất vấn hắn một chút, nhưng là tính lúc này, tổng tài không chỉ không có bất kỳ động thái nào còn cùng Quý tiểu thư ở chung hòa hợp, hắn thật sự cảm thấy mọi chuyện thật sự kỳ lạ.

Dù sao hai người bọn họ......

Một người thì cho rằng mình là quản gia, một người lại cho rằng đối phương là người cùng hắn tìm hiểu để kết hôn...... Hai người đều hiểu lầm về thân phận của mình với đối phương, tại đây sẽ tràn ngập những tình huống hiểu lầm khi hai người sớm chiều ở chung, thế nhưng vẫn không phát hiện ra vấn đề giữa hai người,hắn thật sự không biết là Quý tiểu thư kia to gan lớn mật hay vẫn là tổng tài thần trí có vấn đề mà không phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng giữa hai người sao?

Càng khoa trương hơn là tình cảm của hai người hình như càng ngày càng tốt đẹp, đây không biết nên gọi là duyên phận hay là ý trời đây...... (hana: ý trời hay duyên phận thì có gì khác nhau đâu mà lại phải cho cả hai ý nhỉ..... chẹp chẹp)

Nha, đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên nói, sự việc hiểu lầm đến mức này nguyên nhân là do hắn gây nên.

Hana nhà ta làm việc cực kì chăm chỉ và rất có trách nhiệm chứ không như ta đâu vì vậy mọi người ơi xin đừng làm một silent reader, hay vào wp của nàng ấy để cm bình luận góp ý, những cm đó là nguồn động lực rất lớn cổ vũ tinh thần cho editor đấy, cảm ơn mọi người nhiều lắm.

“Kết hôn?” trong văn phòng tổng tài tạp đoàn Triệu Tân, trợ lý tổng tài Lâm Vĩ Đình vẻ mặt kinh ngạc trừng mắt nhìn người lãnh đạo trực tiếp kiêm bạn tốt của mình.

“Phải.” Hướng Quân Ngạn ngữ khí bình thản, đem ra tờ giấy A4 đưa cho hắn. “ Điều kiện đều viết ở đây.”

Lâm Vĩ Đình không hiểu rõ lắm về vấn đề này nhìn thẳng vào đôi mắt đen trầm mặc ẩn dưới hàng chân mày rậm rồi lại nhìn vào bản “điều kiện” kia, hắn xem đi xem lại nhiều lần, mỗi lần xem biểu hiện lại càng khó coi thêm vài phần.

“Ngươi cho là đi ra chợ mua thịt hay sao?????” Tuy rằng hắn từng làm học trưởng của Hướng Quân Ngạn vài năm, sau hai người lại thành bạn tốt của nhau, nhưng hắn khó chấp nhận được việc hắn lợi dụng chức quyền sai hắn đi làm chuyện không liên quan đến công việc. Việc này thật khó chấp nhận.

“Ta dạo này bận quá nhiều việc.” Ngồi ở sau bàn làm việc Hướng Quân Ngạn không thèm để ý hắn đang khó chịu, thầm nghĩ dùng từ đơn giản này để chấm dứt đề tài này.

“Ngươi nhiều việc?” Hơn ai hết hắn thân là trợ lý tổng tài phải biết rõ chủ của mình có bận thật hay không chứ, hắn cũng không phải là dạng trợ lý “bình hoa” như đám nữ nhân kia mà để tổng tài dắt mũi đi. “Nhưng vấn đề là.....cái này là việc tư nha, ta nghĩ ngươi nên đến trung tâm mai mối...... ở nơi đó hẳn là có thể đáp ứng mấy cái.......mấy cái “điều kiện” này của ngươi nha.”

Tuyển người, hưởng ứng triệu tập? Gặp quỷ, hắn có thể phỏng vấn các ngành, các chức vị nhân viên công tác, nhưng...... Tổng tài phu nhân tương lai? Đây đứng là làm khó hắn đây mà.

“Không có hiệu quả.” Hướng đại tổng tài đã tiếp tục bắt đầu lật xem công văn những công văn cần xem xét, đầu cũng không ngẩng lên, liền một mạch phủ quyết ý kiến của hắn: “Ta năm nay tuổi ba mươi hai đã qua một nửa, theo kế hoạch, ta tính ba mươi ba tuổi kết hôn, trễ nhất ba mươi lăm tuổi phải sinh đứa con đầu tiên......”

Còn tính cả năm sinh con nữa ư. Lâm Vĩ Đình chợt nghĩ rồi nhìn đến bản “điều kiện” kia ngao ngán thở dài. Hắn thật không biết mình có đủ bản lĩnh thay tổng tài hoàn thành “tâm nguyện” này hay không đây. Mà đây là thời đại nào rồi chứ, làm gì có nữ nhân nào nguyện ý làm con heo mẹ, làm cái máy đẻ cơ chứ?

Sau khi phê duyệt một chuỗi kế hoạch, Hướng Quân Ngạn giương mắt nhìn thấy trợ lý lúc này biểu tình quái dị đã biết đại khái hắn đang suy nghĩ gì, chưng ra bản mặt nhạt nhạt không mấy thay đổi, khó khăn đưa ra mấy lời giải thích nhạt nhẽo: “ Ta sẽ không mang hôn nhân ra làm trò đùa, ngươi cũng biết cha mẹ ta tình cảm ngọt ngào thế nào rồi đấy.”

Vậy mới lạ nha? Hắn thật hoài nghi, Lâm Vĩ Đình mi tâm đã nhíu chặt. (hana: mi tâm là chỗ giữa hai chân mày nhé)

*******************

Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình. Những cuốn Tiểu Thuyết Ngôn Tình về mọi lĩnh vực từ kinh tế, văn hóa, chính trị cho đến những cuốn tiểu thuyết phiêu lưu, tâm lý tình cảm, các cuốn Tiểu Thuyết Ngôn Tình tạo động lực hay quyển tự sự về cuộc đời có thực của một nhân vật có sự ảnh hưởng đến chúng ta.

*******************