Mô tả hình ảnh

Hợp Đồng Tình Yêu Cùng Ác Ma

Truyện đã Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Hợp Đồng Tình Yêu Cùng Ác Ma Có những duyên phận chẳng bao giờ có kết quả tốt đẹp. Nhưng tôi vẫn luôn khát khao sẽ tạo được kỳ tích. Yêu một người không nhất định phải có được người ấy, nhưung khi đã có được người ấy thì nhất định phải hết lòng yêu thương. Giọng nói của cô dịu dàng nhỏ nhẹ, xen lẫn với chút khàn khàn: Vợ chồng ngoài mặt có nghĩa là hai người vẫn là vợ chồng...

Chương 18 : Thầy giáo dạy kèm

"Sao có thể thế được? Em không tin"

"Em..." Cô cắn chặt đôi môi, cũng không biết sức mạnh nào khiến cô lại dám giở giọng điệu cảnh cáo Thanh Tuấn, "Chúng ta đã là vợ chồng rồi, phải không?"

"Ừm, chúng ta là vợ chồng."

Giấy chứng nhận của cục dân chính, là bằng chứng rõ nhất.

"Giữa vợ chồng, không cho phép xuất hiện người thứ ba, em cũng không hy vọng sẽ có người thứ ba." Cô không có cách nào đi làm người thứ ba, đương nhiên cũng không có cách nào khiến người thứ ba kia xen vào gia đình của cô.

Cô biết bản thân đòi hỏi quá nhiều, nhưng sự Khao khát muốn anh là của riêng mình khiến cô không chịu đựng được mà nói ra những lời này.

"Em biết Võ Lưu Niên không thích em, nhưng em cũng không thích Võ Lưu Niên."

"Đây là ghen à?"

Gò má cô ửng hồng, đáp lại anh, "Cứ coi như là em ghen đi...nhưng em thật sự không thích cô ta, anh nói, đó không phải là con của anh, vậy tại sao, tên của đứa bé lại là Thanh Ái Niên."

Người phụ nữ đó khiến cô có cảm giác không an toàn, thậm chí còn cảm thấy cô ta là mối nguy.

Suy cho cùng vì cô quá bình thường, so với Võ Lưu Niên, cô hoàn toàn không có gì để so sánh.

"Thanh Ái Niên", ba chữ ấy càng khiến cô không thể nào bỏ qua.

"Ừ... Lúc đặt tên đứa bé, anh đang "trong trận"."

Lòng Lâm Thảo bỗng đau nhói.

Chỉ thấy người đàn ông nhẹ nhàng vuốt tóc cô, bàn tay đặt lên gò má đang ửng hồng của cô, "Em đem ý nghĩa của ba chữ ấy nghĩ kỹ thêm một chút."

Thanh Ái Niên? Lâm Thảo ngẩng đầu.

"Thanh" bằng với phủ định, chẳng lẽ...không yêu Thanh Ái Niên?

"Không yêu?"

"Đúng, anh không yêu cô ta."

Nếu như thật sự nghiên cứu kỹ, trong cái tên Sở Sở...là hai chữ Lâm!

Con người ngốc nghếch lập tức hiểu ra được không ít điều, hòn đá đè nén trong lòng cô vì thế mà cũng được gỡ ra, cả người cô giờ đây như được nới lỏng.

Cô không ngừng cảm thấy bản thân đã quá đa nghi.

Đến kết hôn anh cũng dám, cô còn điều gì mà không tin anh.

Nhưng...có những lúc con người thường như vậy, hạnh phúc trong tầm mắt, nhưng luôn cảm thấy không chân thực.

"Xin lỗi em, để em chịu ấm ức rồi." Thanh Tuấn ôm cô vào trong lòng.

Lời nói dịu dàng, ấm áp của người đàn ông như liều thuốc độc trí mạng, từ từ mê hoặc, khiến cô gỡ bỏ hết mọi đề phòng.

Anh ôm người con gái mảnh mai trên người lên Tầng, sau đó đặt cô trên chiếc giường nhỏ.

Cô vẫn đang trong thời kỳ cho con bú, không thích hợp "vận động" trên giường, anh chỉ hôn cô, ngón tay quét nhanh qua người cô.

Nhưng lần này cũng không kìm chế được.

Khiến ý nghĩ bất chấp trong người đàn ông nảy sinh.

Lâm Thảo cảm nhận được sự chịu đựng của anh, liền nói: "Không sao, anh nhẹ chút là được..."

Thanh Tuấn lắc đầu, chuyển hướng, để cô ngồi lên người mình, sau đó dẫn dắt bàn tay cô đặt tới chỗ đó...

"Anh trước giờ thường đối xử không có chừng mực với em, làm em đau rồi, anh cũng đau lòng nhiều lắm, giờ em giúp anh giải quyết một chút để anh đỡ cảm thấy khó chịu."

Lời nói của Thanh Tuấn, khiến Lâm Thảo đỏ mặt thẹn thùng.

Cô cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn, ửng hồng như muốn đổ máu: "Nhưng em không biết..."

Người đàn ông mê hoặc dụ dỗ nói: "Không sao, anh dạy em"

Chẳng mấy chốc, Sở Sở đã tròn 100 ngày.

Tiệc chào đón 100 ngày của cháu trai họ Thanh cuối cùng cũng được tổ chức.

Võ Lưu Niên đưa đứa bé ra xuất hiện trước sân khấu, mặc dù Thanh Nghệ tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng đôi mày đã toát lên sự tài hoa.

Báo chí đưa tin, ngoài những lời bàn tán về thân phận của cháu trai nhà họ Thanh, còn có không ít phóng viên viết chủ đề về cha mẹ của đứa bé.

Lâm Thảo cũng không khỏi cảm thấy hiếu kỳ.

Dường như không có cách nào kìm chế cô bấm vào xem xem.

Văn phong phân tích rõ ràng mạch lạc, đầu tiên từ thời gian sắp đặt, thứ hai là trong thời kỳ mang thai, Võ Lưu Niên vẫn thường đi giày cao gót, trang điểm đậm. Đây không giống những việc một người phụ nữ có thai nên làm.

Sau đó lại bàn luận về những lợi ích mà đứa bé mang lại, có thể nói là chưa từng có, phải so với thời khắc cháu trai họ Thanh ra đời, ông Thanh đã đem 30% cổ phần đặt trên người đứa bé.

Nói cách khác, cháu trai nhà họ Thanh sẽ ngồi trên con số tài sản tối thiểu là ngàn tỉ.

Có người hỏi, cổ phần của tổng giám đốc họ Thanh, Thanh Tuấn cũng không quá 30%, vậy mà tại sao cháu trai nhà họ Thanh vừa mới sinh đã đã có thể xếp ngang bằng với ông Thanh.

Lâm Thảo cũng thấy rất kỳ quái, đứa bé Thanh Nghệ kia chẳng qua cũng chỉ là đứa trẻ sơ sinh, cho dù ông Thanh có xem trọng cháu trai thế nào, thì hành động bây giờ cũng quá gấp gáp.

Lâm Thảo xem tiếp bài báo, nhìn đến phần cuối cùng, cô kinh ngạc đến mức cổ tay run rẩy.

Hóa ra...Thanh Tuấn là con riêng.

Không phải là con của chủ tịch Thanh với vợ mình.

Chủ tịch Thanh đối xử với Thanh Tuấn, là con riêng nên không hề vừa ý, nhưng Thanh Nghệ thì khác.

Võ Lưu Niên là họ hàng của vợ chủ tịch Thanh, nhờ vào sự kết thân của mọi người, đứa con của Thanh Tuấn và Võ Lưu Niên mới được xem là huyết mạch chính thống.

Nếu như...đứa bé này chào đời, há chẳng phải có nghĩa là chủ tịch Thanh sẽ vứt bỏ Thanh Tuấn.

Vậy Thanh Tuấn...

Cô hoảng loạn, nhanh chóng gọi điện cho Thanh Tuấn.

Từ sau khi ra khỏi trại giam, Thanh Tuấn đã lưu số điện thoại của anh vào trong điện thoại di động của cô, chỉ là cô sợ quấy rầy đến anh, nên gần như không bao giờ gọi.

Đây cũng là lần đầu tiên, lòng cô thấp thỏm không yên như vậy.

Điện thoại sau khi vang lên mấy tiếng tu tu, đường giây được kết nối, Lâm Thảo gọi một tiếng "A Thanh ", nhưng trả lời cô lại là giọng điệu của một người con gái.

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn