Hợp Đồng Tình Yêu Cùng Ác Ma
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Hợp Đồng Tình Yêu Cùng Ác Ma Có những duyên phận chẳng bao giờ có kết quả tốt đẹp. Nhưng tôi vẫn luôn khát khao sẽ tạo được kỳ tích. Yêu một người không nhất định phải có được người ấy, nhưung khi đã có được người ấy thì nhất định phải hết lòng yêu thương. Giọng nói của cô dịu dàng nhỏ nhẹ, xen lẫn với chút khàn khàn: Vợ chồng ngoài mặt có nghĩa là hai người vẫn là vợ chồng...
Chương 2 : Võ Lưu Niên
Lâm Thảo nghĩ sao liền làm vậy.
Một lần đợi này, không nghĩ tới chính là đến sáu giờ.
Cô mặc váy đỏ trong bữa tiệc hôm qua, dưới gió thu xào xạc cóng đến run lẩy bẩy.
...
Thanh Tuấn sau khi đi xã giao trở về biệt thự, cũng đã gần rạng sáng.
"Tổng giám đốc Thanh, anh uống nhiều rồi, em đỡ anh vào nhà." Một giọng nữ kiều mỵ từ chỗ ngồi tài xế truyền tới.
Đó là Diễm Quyên, người phụ nữ xinh đẹp hấp dẫn, quyến rũ động lòng người.
Lâm Thảo từ phía xa trông thấy có một chiếc xe lái vào biệt thự, từ phía xa trông thấy Diễm Quyên xinh đẹp ôm đàn ông phong độ trác tuyệt đó.
Chỉ có điều bởi vì ở quá xa, cô không thể chắc chắn người đàn ông đó là Thanh Tuấn. Mà thật ra cũng không phải không thể xác định, chỉ là không muốn xác định mà thôi.
Như quỷ thần xui khiến, cô đi về phía trước rất nhiều bước.
Nhìn Diễm Quyên sờ soạng bắp thịt trước ngực người đàn ông, lại cởi ra giây thắt lưng của anh.
Được đàn bà ôm ấp yêu thương như vậy cũng không tệ, Thanh Tuấn... Cũng không có cự tuyệt.
Giống như... Giống như hôm qua vậy. Giống như hôm qua cô ôm lấy anh, kêu tên của anh, không muốn anh rời đi.
Thậm chí sau đó quần áo rơi xuống như thế nào, Lâm Thảo cũng không nhớ, chỉ nhớ mình đã bị Thanh Tuấn làm cho mê mệt.
Khóe miệng cô giương lên vẻ tự giễu, trong lòng dấy lên chút chua xót, đôi mắt chợt nóng ran, có vật gì như đang muốn rớt xuống, mà cô vẫn sống chết kìm nén lại.
Mắt thấy Diễm Quyên muốn bắt đầu dã chiến cùng người đàn ông trong lòng mình, Lâm Thảo nuốt xuống ngụm tanh ngọt trong cổ họng, dịu dàng lên tiếng: "A Thanh, lời anh nói sáng nay, vẫn tính phải không?"
Trong nhóm biệt thự khu nhà giàu, nửa đêm, không một bóng người.
Giọng nữ bất ngờ cất lên khiến Diễm Quyên lập tức quay lại nhìn Lâm Thảo đứng sau lưng, trong tròng mắt xinh đẹp tràn đầy căm ghét.
Thanh Tuấn nâng một chút mí mắt, giống Diễm Quyên nhìn về phía cô.
Lâm Thảo cả người màu lửa đỏ, mái tóc dài bị gió thổi tán loạn, có chút mị hoặc tựa Hồ Ly.
Trong đêm tối, làn da trắng nõn như phát sáng, chiếc váy đỏ càng khiến thân hình cô thêm tinh tế, đôi mắt dường như được nhuộm mực, đen nháy mà long lanh.
Đôi mắt phượng hẹp dài của Thanh Tuấn khẽ híp lại một cái, lúc này mới giật mình, người phụ nữ này thật giống như còn đẹp hơn ban sáng.
Bị Diễm Quyên chêu ghẹo hồi lâu cũng không có phản ứng gì, mà nháy mắt này anh lại có cảm giác...
"Cô là ai vậy?" Diễm Quyên rất không vui, gần hai năm cô ta đều ở đây quyến rũ Thanh Tuấn, hôm nay thật vất vả mới có cơ hội, quyết không để kẻ khác phá rối.
Tâm tư Lâm Thảo hoàn toàn đặt trên người Thanh Tuấn, ánh mắt cũng thẳng tắp lướt qua Diễm Quyên, cô lặp lại câu nói vừa rồi: "A Thanh, lời sáng nay vẫn tính phải không?"
Ánh mắt Thanh Tuấn xa xa nhìn cô chăm chú. "Sáng nay, Tôi nói gì?"
Lâm Thảo mím môi, giọng nói toát ra vẻ yếu đuối: "Bên anh, làm người phụ nữ của anh."
Diễm Quyên mặt xanh mét, rất sợ người phụ nữ xa lạ này phá hỏng chuyện tốt của mình, kéo cánh tay Thanh Tuấn cọ cọ vào trước ngực: "Tổng giám đốc Thanh, người ta vất vả lắm mới lùi được lịch ghi hình hôm nay, cố ý đi cùng với anh đó."
Thanh Tuấn cúi đầu, lần nữa quan sát người phụ nữ trong ngực, Diễm Quyên quả thực có đẹp, nhưng cũng không phải khẩu vị của anh, Lâm Thảo kia không tính là quá đẹp, lại khiến anh rất có cảm giác.
Khóe môi Thanh Tuấn khẽ nhếch: "Cô đi đi, vai diễn mà cô muốn, Tôi sẽ sắp xếp cho cô."
...
Lúc Diễm Quyên bỏ đi, còn hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Thảo mấy lần.
Trong mắt Lâm Thảo hoàn toàn không có Diễm Quyên, duy chỉ có Thanh Tuấn.
Người đàn ông cao lớn đi về phía cô, sau khi cô khẽ kêu một tiếng "A Thanh ", liền bế bổng cô lên.
Thân thể Lâm Thảo mất thăng bằng, rất tự nhiên ôm lấy cổ người đàn ông.
Thanh Tuấn ôm cô vào phòng ngủ chính.
Sau đó thả cô xuống giường lớn.
Anh vùi mặt ở cần cổ cô, mùi rượu mê người xen lẫn mùi đàn ông nam tính quanh quẩn bên chóp mũi, cô luôn luôn có thể khiến anh say mê.
"A Thanh..."
Động tình, ban đầu là giọng nói, sau đó là thân thể.
Dưới những lần vận động có nhịp điệu, là thở dốc.
Sau khi khó dằn nổi chính là hưởng thụ.
Lại là một đêm ý loạn tình mê.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thanh Tuấn đưa cho cô một tấm thẻ, Lâm Thảo hỏi: "Cái này nhất định phải nhận sao?"
Thanh Tuấn không đáp lời, chân mày cau lại, Lâm Thảo liền thận trọng nhận lấy thẻ. "A Thanh, ăn điểm tâm không? Em làm cho anh đó."
Thanh Tuấn tự mình mặc quần áo, sau đó xuống lầu, cứ như vậy rời đi.
Không hề nói với cô một câu.
Trong lòng Lâm Thảo là một mảnh tịch mịch, cô không biết mình làm như vậy là đúng hay sai. Cô trở thành tình nhân của Thanh Tuấn, chứ không phải người yêu.
Nửa giờ sau, trợ lý của Thanh Tuấn là Bích Hằng tới, Thông báo mấy chuyện với Lâm Thảo.
1, Sau này sống ở đây
2, Có nhu cầu gì thì nói với trợ lý Bích
3, Phải gọi Thanh Tuấn là Tổng giám đốc Thanh hoặc anh Thanh
4, Đối với những chuyện bên ngoài, không được phép tham gia
5, Phải tự biết mình
Mỗi một điều trên đây, nếu như phạm phải, đều sẽ khiến anh Mạc mất hứng.
Bây giờ Lâm Thảo mới hiểu được, thì ra anh không thích hai tiếng ‘A Thanh ’ này, sáng nay mất hứng nên mới không để ý tới cô.
...
Lâm Thảo cất tấm thẻ Thanh Tuấn đưa cho vào trong hộp.
Nghĩ đến việc mình phải sống ở đây, liền đi siêu thị một chuyến, mua chút đồ dùng hàng ngày.