Dạy Bà Xã Học Yêu

Dạy Bà Xã Học Yêu

Mô Tả:

Ý vị trong truyện ngôn tình Tổng Tài Dạy Bà Xã Học Yêu mang tới thông điệp Hạnh phúc luôn trong tầm tay mỗi chúng taHãy mang hạnh phúc đến cho người khác và bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc của chính mình. Anh có một mái tóc đen nhánh mềm như tơ dài qua vai. Một đôi mắt vừa thâm thúy lại như có điện. Khuôn mặt còn xinh đẹp hơn phụ nữ. Hơn nữa, khi anh mở miệng thì luôn là những những lời ngon tiếng ngọt, làm cho phụ nữ càng thêm mê đắm anh

Chương 6 : Nhà tôi

Nhìn dáng vẻ tự trách của cô, khiến cho Quân Thần Tinh khó chịu nhăn hết cả hàng chân mày lại.

"Em lại nói cái quái gì nữa vậy? Cái gì gọi là bộ dạng dễ bị ức hiếp hả? Lần sau để tôi biết được em tự xem thường bản thân mình như thế nữa, tôi sẽ đánh vào mông em đấy!"

Thấy anh đột nhiên tức giận mà mắng cô, Chu Thải Tâm có chút bị dọa, trừng mắt nhìn anh, không thể tin anh có thể nói những câu đó với cô. "Thầy..."

Nhìn thấy ngón tay mảnh khảnh của cô chứ chỉ tới chỉ lui trước mặt anh như vậy, đột nhiên anh mở miệng, ngậm lấy ngón tay cô, cắn nhẹ một cái.

Chu Thải Tâm sợ hãi rụt ngón tay lại, "Thầy... Sao thầy lại cắn em?"

"Ai kêu em đem ngón tay chỉ tới chỉ lui trước mặt tôi làm gì. Hơn nữa, dáng vẻ em thật ngon miệng mà."  Anh đột nhiên cười đến mất hồn với cô, sau đó, còn làm nũng  với cô. "Thải Tâm, tôi đói muốn chết rồi, chẳng lẽ em không cho tôi ra ngoài ăn cơm sao? Còn ở đây thảo luận mấy vấn đề nhàm chán này nữa." Anh bĩu môi tỏ vẻ oan ức nói.

Nghe anh nói xong, Chu Thải Tâm chịu không nổi nữa đành trừng mắt nhìn anh. "Rõ ràng là thầy..."

Quân Thần Tinh không để cô tiếp tục nói nữa, nắm lấy bàn tay của cô, sau đó ôm cô đi ra ngoài.

"Tốt rồi, chúng ta đã có cùng chung suy nghĩ rồi. Vì vậy, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng đi ra ngoài ăn cơm thôi!" Quân Thần Tinh không để ý đến phản ứng của cô, dẫn cô đi ra ngoài phòng ăn.

Vốn dĩ Chu Thải Tâm không thể mở miệng nói thêm điều gì nữa, bởi vì cô đã bị bộ mặt mới mẻ này của Quân Thần Tinh làm cho rung động rồi. Anh... Sao bỗng dưng anh lại biến thành bộ dạng ngang ngược như vậy chứ? Hơn nữa, một người đàn ông trưởng thành sao còn làm ra dáng vẻ đáng yêu như vậy với cô chứ, còn làm nũng với cô nữa. Sao anh lại có nhiều bộ mặt khác nhau như vậy chứ?

Dáng vẻ này của anh thật cuốn hút, khiến cho Chu Thải Tâm để mặc anh kéo cô đi đến phòng ăn.

Càng khiến cô ngạc nhiên hơn nữa là anh còn giành đồ ăn với hiệu trưởng, dáng vẻ thì như quỷ đói đầu thai vậy. Cô không thể tin nổi, tất cả món ăn trên bàn đều bị anh quét sạch sẽ.

Bỗng nhiên, một bàn tay mạnh mẽ đưa ra, giữ chặt lấy cổ tay cô, gián đoạn suy nghĩ trong cô. Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Quân Thần Tinh đang nói lời chào tạm biệt với vợ chồng thầy hiệu trưởng.

"Tôi có chuyện muốn nói với em, đi thôi!"

Vốn dĩ cô không có cơ hội mở miệng nói bất kỳ lời nào, cũng chẳng kịp chào tạm biệt vợ chồng hiệu trưởng thì đã bị anh vội vàng kéo ra cửa rồi.

=====

Mãi cho đến khi Chu Thải Tâm khôi phục lại được tinh thần, cô phát hiện mình đã bị Quân Thần Tinh lôi vào trong xe của anh.

"Thầy... Thầy muốn đưa em đi đâu vậy?"

"Nhà tôi."

Cái gì? Cô trừng mắt  đầy hoảng sợ nhìn anh. "Không được! Em... Người nhà của em, họ..."

"Hiệu trưởng sẽ gọi điện thoại cho họ để thông báo việc tối nay em về lúc nào."

"Sao thầy lại muốn đưa em đến nhà thầy?"

"Vì, em là bạn gái tôi mà! Chẳng lẽ em không muốn nhìn thấy nhà của bạn trai em sao?"

"Thầy... Thầy đừng nói đùa nữa, được không?" Chu Thải Tâm cắn lấy môi dưới, nghiêm túc ngẩng đầu lên nhìn anh. "Em sẽ cho là thật, thầy có biết không?"

"Tốt! Tôi muốn em tin điều đó là thật, nhưng chính em không muốn tin nó là sự thật."

Nhìn dáng vẻ và giọng điệu thản nhiên của anh, Chu Thải Tâm cảm thấy rất đau lòng. "Em sẽ tưởng thật đấy, em thật sự sẽ cho đó là sự thật!" Cô lại buồn bã thất vọng nói, "Ngoại hình của em không thể nào lọt vào mắt thầy được... Thầy lại... Lại còn muốn em tin đó sự thật sao..."

"Dáng vẻ của em không lọt vào mắt của tôi." Nhìn thấy cô vì những lời nói của anh mà đau khổ cúi đầu, Quân Thần Tinh chống cằm nhìn cô, lại để cô nhìn thật rõ anh. "Nhưng mà, lại chiếm lấy trái tim tôi. Thải Tâm, tôi rất nghiêm túc, hãy tin tưởng tôi." Nhìn cô khẽ há miệng kinh ngạc, anh không kiềm được liền nở nụ cười.

Đôi môi cô vẫn quyến rũ như vậy, khiến anh muốn cắn lấy. Nhưng mà, anh phải đem mọi chuyện nói rõ ràng trước đã. "Hơn nữa, tôi cũng không có bạn gái, những người phụ nữ khác đều là bạn giường mà thôi! Tôi chưa bao giờ nói sẽ để họ làm bạn gái của tôi cả. Em là người đầu tiên, cũng sẽ là người cuối cùng."

Cô biết, cô cũng từng  đọc được trong tạp chí. Từ lúc biết anh sẽ trở thành gia sư của mình, cô đã điên cuồng thu thập những bài báo viết về anh, vì vậy, cô biết anh nói thật. Nhưng cô vẫn chưa thể nào tin nổi. "Em... Đừng..."

Anh biết cô vẫn chưa tin. Anh là người không thích phải giải thích với người khác về việc mình làm, cũng không thích thuyết phục người khác. Đây là lần đầu tiên anh làm như vậy, bởi vì, cô là người phụ nữ của anh nên anh vẫn còn có thể kiên nhẫn được. Nhưng mà, nhìn vẻ mặt của cô bây giờ, anh nhận ra hành động so với lời nói có tính thuyết phục cao hơn.

Mỗi lần nhìn thấy đôi môi cô hé mở, anh liền có cảm giác kích động muốn hôn cô mãnh liệt. Nhưng một khi hôn cô rồi, mùi vị ngọt ngào của cô khiến anh không thể nào dứt ra nổi. Anh dùng nhiều sức hơn nữa để ôm cô vào ngực, để mặt anh được kề sát mặt cô.

Trong vô thức, đôi tay cô ôm chặt lấy gáy của anh, hoàn toàn đắm chìm vào nụ hôn mãnh liệt đó.

Nhìn phản ứng của cô như vậy, anh cười đầy ẩn ý, đem lưỡi càn quét khắp miệng của cô, không ngừng nhấm nháp sự ngọt ngào trong đó. Đôi tay mạnh mẽ vuốt ve khắp thân thể mềm mại của cô, mong muốn khơi dậy mọi giác quan trong cô đáp lại cảm xúc của anh.

Nụ hôn anh trượt dần xuống, đến cái cổ trắng ngần của cô, anh tàn ác mút mạnh, khiến cho làn da trắng mềm của cô hiện lên dấu vết của sự kích tình mãnh liệt.

"A..." Chưa từng cảm nhận được loại tình cảm mãnh liệt dường này, cô không tự giác rên rỉ thành tiếng.

Những nụ hôn nóng bỏng của ’ anh không ngừng rơi xuống thân thể cô, đến khi cô chìm đắm hoàn toàn vào dục vọng.  Lần đầu trải qua mùi vị của dục vọng khiến cô chỉ có thể dựa vào những cảm giác mà anh đem đến để đáp lại. Cô ngửa đầu về phía sau, bộ ngực cũng vì vậy mà hướng về phía anh.

"Em thật ngọt ngào... Thật mềm mại..." Anh khen ngợi cô.

Làn da của cô khi vuốt ve thật mềm mịn. Nhất là dáng người cô, yểu điệu hấp dẫn, khiến cho anh đắm đuối không thể rời tay!

Dục vọng của anh như mưa rền gió dữ cuốn đến, mùi hương trên cơ thể cô khiến anh mê say. Anh hôn mải miết từng chút một lên mặt cô. Bàn tay anh không ngừng vuốt ve cổ áo cô, sau đó, cởi bỏ từng chiếc nút áo đang cản trở tầm nhìn của anh, cho đến khi làn da mềm mại trắng ngần của cô hoàn toàn phô bày trước mắt anh.

Anh gầm nhẹ, nhanh chóng cởi áo của cô, đắm đuối hôn lên cơ thể mê hoặc mà anh ao ước bấy lâu. Anh nhẹ nhàng đưa cánh tay đến sau lưng cô, cởi bỏ chướng ngại cuối cùng trên người cô một cách thành thạo.

Chu Thải Tâm đang say đắm trong từng suy nghĩ bỗng nhiên bừng tỉnh vì sự lạnh lẽo từ bộ ngực trần, vội vàng ngăn anh lại. "Không... Sẽ bị thấy..."

"Không sao. Tôi đã khóa tất cả cửa lại rồi, không ai nhìn thấy bên trong này đâu." Anh vỗ về cô, trong mắt lại rực lên hai ngọn lửa nóng. Bộ ngực xinh đẹp của cô đang phô bày trước mắt anh, hai nụ hoa mềm mại dựng lên ngất ngưỡng, như đang mời gọi anh đến chiếm đoạt.

Vốn dĩ cô định lên tiếng phản đối anh, nhưng khi nhìn vào đáy mắt nóng rực của anh, cô bị hấp dẫn đến mức quên cả bản thân đang nhìn vào anh, quên đi cả lý trí cũng như những lời phản đối.

Anh hé miệng ngậm lấy một nụ hoa đang rung rẩy, một tay lại nhẹ nhàng vuốt ve trêu chọc bên kia, khiến cho cô không kiềm chế được, cơ thể vặn vẹo, chủ động rướn người lên mời gọi anh.

Nhìn thấy khuôn mặt cô đã đỏ ửng lên vì dục vọng, càng thêm quyến rũ lòng người, khiến anh tham lam muốn chiếm đoạt cô nhiều hơn nữa. Anh hơi đứng dậy, nhanh tay cởi hết quần áo còn sót lại trên người cô.

Lúc này, tất cả lý trí đều bay bổng đến chín tầng mây, trong lòng anh chỉ muốn giữ lấy cô. Không thể kiềm chế, anh cảm thán: "Thải Tâm bé nhỏ, em thật đẹp... Đẹp lắm, em biết không?" Một người bình thường như cô, lại có một thân thể khiến người khác say mê như vậy. Anh đúng là tìm được vật báu trong kho tàng mà.

Cô cảm thấy cơ thể trở nên khô nóng đến không chịu nổi, bàn tay kia vuốt ve trên cơ thể cô như có điện, làm cho cô càng muốn gần anh hơn, mong được xoa dịu cảm giác đó.

Anh biết dục vọng trong cô đã bị anh đốt lên, vì vậy càng thêm ra sức chiều chuộng cô. Tay anh chậm rãi vuốt ve theo từng đường cong trên cơ thể cô, đi qua thắt lưng mảnh khảnh, đôi chân thon dài quyến rũ. Sau đó, anh nhẹ nhàng tách hai đùi cô ra, thăm dò vào nơi bí ẩn mềm mại bên trong, đặt tay lên vùng cấm địa đầy mê hoặc của cô, đồng thời, dùng ngón tay trêu chọc nhụy hoa bí ẩn kia.

Chưa từng trải qua sự thân mật như vậy khiến cô lo lắng khép chặt hai chân lại, từ chối việc thăm dò của anh.

"Đừng sợ, tôi sẽ không làm em bị thương, tôi chỉ muốn em cảm nhận được sự vui sướng bất tận thôi!"

Đôi môi thì thầm vào tai cô, muốn dùng lời nói để khiến cô yên lòng. Anh thổi nhẹ qua gò má cô, ngón tay anh vẫn vuốt ve không ngớt nơi riêng tư bí ẩn của cô, làm cho cô rên rỉ yêu kiều.

Anh lại hôn lên môi cô, đầu lưỡi linh hoạt đẩy nhẹ hàm răng cô ra, tìm kiếm chiếc lưỡi thơm tho của cô như đói khát, dây dưa không dứt, hút hết sự ngọt ngào trong miệng cô. Đến khi anh cảm nhận được nơi riêng tư của cô nóng dần lên, anh mới yên tâm dùng ngón giữa thăm dò sâu vào bên trong.

"A..." Cảm nhận được sự xâm nhập của ngón tay anh, cô không nhịn được đau đớn kêu lên, hai chân kẹp chặt lại, những bắp cơ nhỏ nơi riêng tư theo đó mà căng lên.

Nhận ra bên trong cô đang nhanh chóng co rút lại, anh không kiềm chế được rên thành tiếng. Bởi vì bị người lạ chạm sâu vào khiến cả người cô trở nên căng cứng, làm cho động tác của ngón tay anh cũng ngừng lại.

"Ngoan, thoải mái." Anh không ngừng hôn từng chút từng chút một lên khuôn mặt cô, cũng không ngừng nói những lời nỉ non. Anh muốn cô thả lỏng thân thể, như vậy, anh mới có thể yêu thương cô thật tốt.

Đôi môi anh lại quấn quít với môi cô. Mà cô, cũng không thể kiềm chế được bản thân mình mà đáp lại nụ hôn của anh, cùng anh môi lưỡi dây dưa mãnh liệt.

Anh cúi đầu ngậm lấy nụ hoa ướt át xinh tươi của cô, dùng răng nhây nhẹ, mồ hôi lấm tâm trên vầng trán rộng thuận dịp rơi xuống làn da trắng ngần mịn màng của cô.

Nhận thấy thân thể cô đang dần thả lỏng, anh mới chậm rãi di chuyển ngón tay của mình trong thân thể cô, khiến cô không thể kiềm chế được mà thở gấp, rên rỉ.

Nghe được tiếng rên yêu kiều của cô, anh cảm nhận được vật đàn ông trong anh đang không ngừng dâng trào, sung mãn, suy nghĩ liên tục kêu gào muốn được giải tỏa. Nhưng anh biết bây giờ chưa phải là lúc thích hợp, anh không thể chiếm đoạt cô lúc này, chỉ đành đè nén ham muốn tiến sâu vào cơ thể cô, dùng ngón tay đưa cô đến chốn thiên đường vui sướng.

Tiếng rên yêu kiều của cô càng lúc càng cao, tốc độ di chuyển của ngón tay anh cũng càng lúc càng nhanh, sâu trong cô nhanh chóng cô rút mãnh liệt. Anh biết, anh đã đưa cô đến cao trào...

Anh hít sâu một hơi, rút ngón tay dính đầy chất lỏng ngọt ngào ra, vừa ngạo mạn vừa bí hiểm đem ngón tay bỏ vào miệng mà liếm mút.

"Ừm, thật ngọt..."

Nếm chất lỏng ngọt ngào trong trắng của cô, ngọn lửa dục vọng trong mắt anh càng lúc càng u tối. Anh cảm thấy không hài lòng, trượt người xuống, tách hai chân của cô ra. Anh nhìn thấy giữa hai chân là nhụy hoa mềm mại vì dục vọng mà trở nên ướt át, sưng to...

Chất lỏng kia còn dính trên nhụy hoa, vì ánh nhìn chăm chú của anh mà trở nên mẫn cảm, lại tiếp tục ướt át hơn. Ánh mắt anh càng tham lam hơn, cúi đầu xuống hút lấy chất lỏng đang tràn ra từ nhụy hoa kia...

"Ưm..." Chu Thải Tâm không ngờ anh sẽ thực hiện hành động xấu hổ này, khiến cho cô không kịp phản ứng.

Tay cô đặt trên đầu anh, vốn định đẩy anh ra, nhưng không ngờ được, anh lại mút lấy nơi nhạy cảm kia của cô, lại còn đưa lưỡi đâm nhẹ vào nhụy tâm, khiến cho toàn thân cô run rẩy, đạt đến sự vui sướng không cách nào chịu nổi, tay cô càng nắm chặt lấy mái tóc đen của anh hơn...

Cảm nhận được cô lại đạt cao trào lần nữa, anh liền nâng người dậy, ôm chặt lấy thân thể mềm mại ướt đẫm mồ hôi của cô. Vật đàn ông của anh càng thêm sưng to, khó chịu. Không thể kiềm chế hơn nữa, anh đem vật đàn ông của mình, cách lớp vải quần mà ma sát với nhụy hoa ướt át kia, giảm bớt ham muốn dục vọng của bản thân.

Tuy rằng không thể chân chính chiếm đoạt cô, nhưng anh vẫn cảm thấy thật vui sướng. Anh lại tiếp tục vuốt ve nơi riêng tư kia qua lớp quần áo, nhìn thấy đôi mắt say mê cùng đôi môi đỏ ửng của cô, anh lại khó kìm lòng hôn lên mặt cô, cũng tiếp tục đụng chạm nơi mềm mại kia, cho đến khi cao trào.

Một lúc lâu sau, anh lưu luyến không nỡ buông tay khỏi thân thể quyến rũ của cô. Nhưng anh biết, nếu còn tiếp tục nữa, anh sẽ không nhịn nổi mà chiếm lấy cô. Anh không quên, chỗ này vẫn là khoảng sân trước nhà của Lục Kiên.

Vì vậy, anh dùng lý trí đầy kiên định của mình giúp cô lau đi chất lỏng cao trào, còn tỉ mỉ chỉnh trang lại quần áo của cô. Anh để cô ngồi xuống ghế, sau đó lập tức khởi động xe chạy đi.

Đến khi Chu Thải Tâm lấy lại tinh thần thì Quân Thần Tinh đã lái xe chạy vào nội thành. Cô cắn môi dưới, len lén liếc nhìn khuôn mặt cau có của anh, hốc mắt lại ẩm ướt. Cô biết vì sao anh lại đột ngột đẩy cô ra, nhất định là đã hối hận khi đụng phải cô gái bình thường, ngốc nghếch lại nhàm chán như cô rồi!