Anh Chỉ Yêu Một Mình Em

Anh Chỉ Yêu Một Mình Em

Mô Tả:

Ý vị trong truyện ngôn tình tiểu thuyết Anh Chỉ Yêu Một Mình Em mang tới thông điệp Chẳng hạn như yêu thương một người và mong rằng nơi trái tim họ cũng có một chỗ thật ấm áp dành cho mình. những câu nói hay về tình yêu hạnh phúc

Chương 82

 

Rốt cuộc bọn họ ở trên giường làm cái gì?
Không nên nghĩ sai, phần lớn thời gian bọn họ đều nói chuyện phiếm, nhưng người nói chuyện gần như là Sở Cách Phi, đây là lần đầu tiên cô sâu sắc cảm nhận được: mức độ ồn ào của đàn ông tuyệt đối không thua phụ nữ!
Rốt cuộc anh nói những gì?
Tất cả đều là chuyện về quá trình anh trưởng thành, một đống lớn linh tinh lang tang, giống như là khi sáu tuổi, lần đầu tiên anh ý thức được mình là một đại soái ca siêu cấp, sau đó phát hiện trên người anh dung hợp dòng máu Đông - Tây phương, cha là người Đài Loan, mẹ là người Mỹ, từ đó cũng mở ra năm tháng huy hoàng bị phụ nữ theo đuổi của anh.

Về chuyện xưa của anh, nhiều không kể xiết, cô gần như là tiến vào tai trái, ra tai phải, không có hứng thú liên tục ghi nhớ tình sử huy hoàng của anh vào đầu, thật sự không hiểu nổi anh đang nghĩ cái gì, cô cũng không có ép hỏi anh, nói ra toàn bộ tình sử trước kia của mình làm gì?
Nói tóm lại, bọn họ ở trên giường cả một buổi chiều, tới tận tám giờ đêm, đói đến nỗi ngực dán vào lưng, rốt cuộc cô có thể rời khỏi chiếc giường lớn rồi.
"Đã trễ thế này, nếu như phòng bếp không cung cấp bữa tối, anh liền.
.

." Ánh mắt vừa giao với bài trí trong sân, âm thanh của Tần Tinh Tinh tự động biến mất khỏi miệng.
Có chuyện gì xảy ra? Trong sân treo đầy bóng đèn nhỏ năm sắc rực rỡ, bàn ăn được bày ra còn có ánh nến trên giá cắm nến thủy tinh, còn có hai phần thức ăn, bà chủ nhà khách cười khanh khách chờ ở một bên.
"Hai người muốn dùng bữa tối sao?"

"Vâng, bà chủ, cám ơn bà, vất vả rồi." Sở Cách Phi lễ độ rướn người, dẫn Tần Tinh Tinh đang mê muội ngồi xuống.
Nhìn từng món ăn được đưa lên bàn, đây cũng không phải là bữa ăn đơn giản được dự đoán trước trong ấn tượng của cô, mà là một bữa cơm tây, chẳng qua không đủ tinh xảo, dù sao đầu bếp ở đây không phải đầu bếp chuyên nghiệp của nhà hàng Tây.
"Đây là kiệt tác của anh sao?" Không hề nghi ngờ, nhà khách không có khả năng chẳng biết tại sao chuẩn bị những thứ này cho bọn họ.
"Anh nói với ông chủ và bà chủ, hôm nay là ngày rất đặc biệt, nhờ họ chuẩn bị giúp chúng ta, bởi vì có thể thời gian chuẩn bị quá ngắn, cho nên không có biện pháp thập toàn thập mỹ."
Tần Tinh Tinh hiện tại đã hiểu rõ, vì khiến cô kinh ngạc vui mừng, anh mới có thể cả một buổi chiều không cho cô rời khỏi giường.
"Ngày đặc biệt gì, làm sao anh có thể nói dối?" Mặc dù trong sân chỉ còn lại hai người bọn họ, Tần Tinh Tinh vẫn đè thấp âm thanh, từ trong mắt cô lộ ra sự thẹn thùng, nhìn ra được cô vui vẻ bao nhiêu với điều ngạc nhiên này.
"Đối với anh mà nói, hôm nay là ngày rất đặc biệt."
"Ngày đặc biệt gì?" Diễn đàn L (ê) Q ^& úy Đ #$ ôn
"Anh muốn tuyên thệ, cực kỳ thận trọng tuyên thệ." Giờ phút này xem ra vẻ mặt của anh thật sự cực kỳ nghiêm túc, hại tim cô không tự chủ đập rộn lên.
"Cái gì.

.

Tuyên thệ cái gì?" Muốn cô và anh cùng đi nước Mĩ sao? Nếu như vậy, mình nên hưởng ứng như thế nào?
Chuyện đến quá đột nhiên, cô một chút chuẩn bị cũng không có, làm sao bây giờ?
Giống như đứa bé thực hiện được trò đùa quái đản, Sở Cách Phi cười rất vui vẻ, rất đắc ý, tiếp theo cầm nĩa lên.

"Bao tử thật đói, chúng ta nên dùng cơm trước thôi." Cô chán nản trừng mắt.

"Anh có lời gì thì nói rõ ràng trước đi!"
"Em hẳn đã nghe qua "Bữa cơm lớn hơn Hoàng đế", là có ý gì? Nói cách khác, không có chuyện gì quan trọng hơn ăn cơm." Anh đặt ngón trỏ phải ở trên miệng, ý bảo cô yên lặng dùng cơm, tiếp theo cực kỳ hưởng thụ bắt đầu ăn ngấu ăn nghiến.
Tần Tinh Tinh cắn răng nghiến lợi, người đàn ông này thật sự là hơi quá đáng, cố ý lấy đi khẩu vị của cô làm gì?
Chỉ là, bao tử cô thật sự đói lắm, dù lo lắng như thế nào vẫn muốn ăn cơm đã.
Có lẽ bởi vì liên quan đến ánh đèn, tối nay có vẻ cực kỳ ấm áp, món ăn bà chủ nhà khách chuẩn bị cho bọn họ chính là gà nướng, da giòn, chất thịt tươi mới, ăn thật là ngon!
Trong lòng vướng mắc một chuyện, Tần Tinh Tinh khó tránh khỏi ăn mà không yên lòng, mà người khởi xướng Sở Cách Phi lại thư giãn hài lòng, thỉnh thoảng lấy nước trái cây thay thế rượu đỏ cụng ly, còn nói chuyện phiếm nhắc tới tiệc tối này là anh lợi dụng ngắm xong mặt trời mọc trở lại nhà khách, lúc cô chạy vào phòng tắm tắm rửa mà bố trí.
Dần dần, cô cũng thả lỏng theo, trong lòng hưởng thụ không khí lãng mạn của tiệc tối, tỉ mỉ độc đáo này, không hề nhớ rốt cuộc anh muốn tuyên thệ cái gì nữa.
"Anh không phải chơi trò tình yêu ngắn ngủi với em, anh muốn chính là quan hệ cả đời." Nếu như không phải bữa tối đã xuống bụng, cô khẳng định nghẹn ở cổ họng nuốt không vào được, anh thật sự quá xảo trá, tại sao có thể giết người khi cô không chuẩn bị trước, hơn nữa ra tay nặng như vậy?
"Em cần anh thuật lại một lần nữa sao?" Anh rất lễ phép hỏi thăm, đừng nói một lần, hai lần, ba lần, bốn lần.
.

Một trăm lần, một ngàn lần, một vạn lần, vô số lần, anh đều rất vui lòng theo cùng.
Âm thanh mắc kẹt không ra được, cô nhanh chóng cầm nước trái cây lên uống một hớp, làm dịu cổ họng, nhưng đầu óc vẫn hoàn toàn trống rỗng, không biết hưởng ứng như thế nào.
"Làm sao em biến thành người câm rồi hả?"
Người đàn ông này không khỏi nhảy quá nhanh, cô không theo kịp tốc độ của anh? Anh vẫn còn chưa có hỏi cô có nguyện ý cùng anh trở về nước Mĩ hay không, liền trực tiếp nhảy ba cấp tiến vào bước kết hôn, có phải chuyện này có hơi đáng nghi và làm bừa hay không?
"Em.

.

 

Em cũng chưa nói muốn chơi trò tình yêu ngắn ngủi, nhưng mà, cả đời là cực kỳ lâu dài, dĩ nhiên, nếu như có thể kéo dài cả đời thì cực kỳ tốt." Tại sao cô lại cảm thấy rất chột dạ? Vốn, cả đời là cực kỳ lâu dài, con người không nên dễ dàng chấp nhận lời hứa hẹn, nhưng khi nhìn anh, luôn có cảm giác có lỗi với anh.
"Lời của anh tuyệt không suy giảm, cả đời chính là cả đời."
"Em cũng không có nói lời nói của anh sẽ suy giảm, chẳng qua là cảm thấy khi bước đi trong cuộc sống không cần quá nhanh mà thôi." Tiếng cô càng nói càng nhỏ, anh dùng vẻ mặt nghiêm túc đó nhìn cô làm gì?
"Anh không thể không có em, vậy còn em?"
Suy nghĩ một chút, Tần Tinh Tinh thật cẩn thận thử dùng phương thức dịu dàng biểu đạt cảm giác của mình với anh.
"Anh vượt qua được rào cản sao? Cuộc đời giống như đang chạy vượt rào cản, một cái lại một cái rào cản, anh không có cách nào dự đoán được có thể thuận lợi vượt qua từng cái rào cản hay không."
Nhíu mày lại, Sở Cách Phi thật sự không hiểu nổi chuyện này có quan hệ gì với anh.

"Vậy thì như thế nào?"
"Ý của em là, cuộc sống vẫn nên đi một bước tính một bước thì có vẻ tốt hơn."
"Em cho rằng anh giống như cha em sao?" Eri l !@# ê Q Úy Đ(ô)n
Thật sự đã nói trúng tim đen, sao anh luôn khiến cô chống đỡ không được vậy? "Không phải, anh biết chuyện của cha em?"
Anh không trả lời vấn đề của cô, tự nhiên nói: "Miệng nói không phải, trong lòng lại không có biện pháp loại bỏ nghi ngờ, phải không?"
"Không phải, em hiểu rõ anh và cha em khác nhau, chẳng qua không thể phủ nhận, anh khiến cho em trở nên cẩn thận hơn với tương lai, em muốn đi từ từ, không muốn quá nóng vội, anh hiểu không?"
Anh hiểu, nhưng cũng biết, hôm nay cô không có dũng khí chấp nhận hứa hẹn cả đời, ngày mai cũng không có dũng khí, mà có lẽ cả đời anh cũng chờ không nổi dũng khí của cô, chắc hẳn phải vậy, ba tháng sau cô cũng sẽ không theo anh về nước Mỹ.

Truy đuổi, cô vẫn không nhìn thẳng vào tình cảm của mình, vậy anh không thể làm gì khác hơn là buộc cô nhìn thẳng vào trái tim của mình, lắng nghe suy nghĩ thật sự trong lòng cô.
"Sở Cách Phi, đợi lát nữa chúng ta đi chơi đêm đi." Cô sắp bị bầu không khí trước mắt ép tới không thở nổi.
"Tốt, chúng ta đi chơi đêm."
Thật tốt quá, rốt cuộc cũng khiến cho đề tài này đi đến hồi kết, nhưng rất kỳ lạ, tại sao trong lòng một chút cảm giác thoải mái cũng không có? Bởi vì anh quá dễ dàng bỏ qua, cô có hơi thất vọng, cho nên không thoải mái nổi? Hay là bởi vì anh quá dễ dàng thỏa hiệp với cô, không phù hợp với tính cách của anh, cảm giác chuyện này có thể chưa kết thúc?
Tần Tinh Tinh không tiếng động thở dài, kể từ sau khi Sở Cách Phi xông vào cuộc sống của cô, đầu óc của cô trở nên đặc biệt tích cực, cũng không phải là con kiến muốn di chuyển thức ăn trú đông, làm sao lại bận rộn như vậy?
Lắc đầu, tốt nhất cô nên từ bỏ thói xấu suy nghĩ lung tung này, bằng không, chuyện gì cũng chưa có xảy ra, cô đã bức mình điên trước rồi.