
Kịch Liệt Yêu Em
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Ý vị trong truyện ngôn tình sắc Kịch Liệt Yêu Em là Gió đưa cành trúc sau hè Đây em nằm sẵn anh đè ngay đi,truyện có chi tiết miêu tả không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ tuổi
Chương 24
khi đi ngang qua tạp hóa nhỏ cô bắt gặp thân ảnh quen thuộc là bà ấy Vũ Xuyên.
“ Thứ nghèo mạc rệp không có tiền còn dơ bẩn đi ăn trộm. Hôm nay tao phải đánh cho mày chừa, thứ bẩn thỉu này.”
Bà chủ cửa hàng có phần mập mạp miệng mắng chửi còn tay chân không ngừng đấm đá vào người Vũ Xuyên. Người đi đường túm tụm lại xem còn một số phớt lờ, một số phụ họa kèm theo mắng chửi.
Nhìn thấy bà ta bị nhục nhã khốn khổ đến mức này thì thù hận gì đi nữa cũng nguôi ngoai. Cô bước tới trước mặt bà chủ.
“ Bà ấy thiếu bao nhiêu tiền tôi sẽ trả cho, bà còn đánh nữa sẽ chết người đó.”
“ Hôm nay mày gặp may rồi đó nếu còn lần sau sẽ không tha cho mày dễ dàng vậy đâu.”
Bà chủ cửa hàng nhận được tiền liền quay vào tiếp tục buôn bán còn đám đông cũng dần tản ra vì đã hết kịch để xem.
“ Mày không cần ỡ đây giả từ bi, chắc bây giờ trong lòng mày đang hả hê cười nhạo tao. Tao không cần mày giả vờ đạo đức với tao.” - Vũ Xuyên vẫn ngoan cố nói.
“ Tôi không rãnh ở đây giả vờ với bà chỉ là gặp phải cảnh này là ai tôi đều giúp. Lần này bà may mắn nhưng tôi đảm bảo sẽ không có lần sau, bà nên tự lo cho bản thân mình đi.”
“ Tất cả đều không phải do mày ban cho tao hay sao, thêm người cha vô dụng của mày ngày nào cũng kiếm được mấy đồng bạc lẻ không đủ ăn bây giờ còn ngã bệnh, mấy hôm nay không có xu nào thì tao đã không phải như thế này rồi.”
Thấy cô quay bước đi bà ta liền lớn tiếng nói với theo. Cô rõ ràng nghe được nhưng lại làm như không nghe kéo tay Đan Đan đi nhanh hơn cả một cái quay đầu nhìn lại cũng không có.
“ Đan Đan có phải mình rất nhẫn tâm và vô tình hay không?.” - Cô bất chợt lên tiếng sau một hồi dài im lặng từ lúc gặp Vũ Xuyên cho đến khi lên xe.
“ Không phải, mình hiểu cậu mà”
“ Mình... mình rất muốn tha thứ cho ông ấy nhưng không thể. Không lúc nào mình quên đi được cảnh ông ngoại tức giận lên cơn tim, mẹ mình đau lòng mà lâm bệnh nằm trên giường. Mười mấy năm qua ông ấy đối với mình không một chút tình thân, cảm giác được cha yêu thương mình đã sớm không còn nhớ. Trong lòng ông ấy chỉ có Vũ Xuyên và Tích Tư Điềm mới là người thân, mình... mình thật sự rất khó chịu.”
Nói xong cô dựa vào người Đan Đan khóc òa như một đứa trẻ. Bao nhiêu năm qua dù bị ức hiếp, nhục nhã hay đánh đập đến mức nào cô cũng không cho phép bản thân mình rơi lệ. Cô luôn dặn lòng phải mạnh mẽ kiên cường mới có thể đáp trả lại họ, nước mắt là thứ vô dụng không nên có. Nhưng hôm nay cô cảm thấy mình đã sai rồi, cảm giác khi được khóc thỏa lòng mới thoải mái làm sao. Bao nhiêu uất ức cùng kìm nén bấy lâu hôm nay được xua đi hết, cô cũng không còn gì để luyến tiếc nữa.
“ Khóc xong thì tốt rồi, hứa với mình đây là lần cuối mình thấy cậu khóc đi. Như vậy không tốt cho bảo bảo đâu.” - Đan Đan an ủi cô.
“ Hic. Cám ơn cậu, Đan Đan.”
“ Mỹ Mỹ ngốc.”
Sau khi Đan Đan đưa cô về nhà và vào trong biệt thự an toàn mới chịu rời đi. Đời này kiếp này có người bạn thân như Đan Đan thì sống thật không uổng phí một chút nào.
Sau chuyến công tác trở về, Khương Duệ luôn ỡ bên cạnh chăm sóc cho Tích Tiểu Mỹ.
Hôm nay là ngày hội thương nhân, tất cả các thương nhân có cấp bậc cao cấp trở lên mới có thể tham gia. Party do Khương thị tổ chức nên Khương Duệ nhất định phải tham gia và hắn cũng muốn nhân cơ hội này công bố cô với mọi người.
Lúc đầu cô từ chối không muốn đi vì phần đã 6 tháng bụng cũng nhô lên nhiều lúc này mà xuất đầu lộ diện chẳng phải làm trò cười cho thiên hạ sao. Nhưng hắn cứ khăng khăng 1 2 muốn cô đi, hết hăm dọa rồi lại van xin nài nỉ làm cô cũng hết cách. Lúc trước hắn đâu có như thế nhưng đây cũng là nghiệp mà hắn tự tạo thôi.
Nhà thiết kế hàng đầu được hắn mời tới tạo cho cô một bộ lễ phục khá thoải mái cùng làm che bớt đi phần bụng nhô lên. Váy không quá dài chỉ thấp hơn đầu gối một chút để tiện cho cô đi lại.
- ----
Tối đến, hắn một thân âu phục màu xám bạc vuốt tóc nhìn quá sức đẹp trai là muốn người khác chảy máu mũi đây sao. Là vừa vặn hay cố ý mà lễ phục của cô và hắn lại trùng màu với nhau hoàn chỉnh trở thành đồ đôi.
Xe dừng trước cửa tòa cao ốc cao cấp đến lóa mắt, hắn bước xuống xe trước rồi dìu cô xuống sau cử chỉ nhẹ nhàng đến mức chỉ sợ động mạnh một chút cũng làm cô đau.
Cô khoác tay hắn đi vào, cánh cửa mỡ ra là bao ánh mắt dồn về phía hai người. Ngạc nhiên có, bất ngờ có, ngưỡng mộ có và ganh tỵ cũng có.
Trước giờ hắn chưa từng dẫn phụ nữ đi dự tiệc dù sicandan của hắn ngập trời, còn về phía Khương phu nhân được mọi người đồn đại kia cũng chưa lần được diện kiến. Thế mà hôm nay Khương Duệ lại đưa nữ nhân tới còn là buổi tiệc quan trọng nữa nhưng nhìn cô gái kia như đang... mang thai.
Khương Duệ đưa cô đi chào hỏi vài người quan chức cấp cao xong thì dặn cô ngồi trong đại sảnh ăn chút bánh, hắn đi chào hỏi vài người rồi quay lại. Hắn không muốn cô đi theo vì có khá nhiều người, đi lâu sợ cô sẽ mệt mỏi thì không tốt
Đang ngồi nhăm nhi cái bánh kem ngon lành thì có người đến bên cạnh cô. Giọng nói chua chát ẻo lả kia cô đã nghe mười mấy năm làm sao có thể nhầm lẫn cho được chứ. Không thể có ai khác ngoài Tích Tư Điềm được, chính xác là ả ta rồi.
“ Tiện nhân, đến hôm nay có phải mày rất đắt ý phải không nhưng tao đảm bảo sẽ không được bao lâu đâu.”
Nói rồi ả ta lướt qua cô đi đến bên cạnh lão mập trung tuổi khoác tay âu yếm nhìn đến phát nôn.
Lão mập dắt Tích Tư Điềm đến chào hỏi Khương Duệ nhưng không biết hắn nói gì mà lão mập lại đen mặt u ám hất tay ả ra làm ả tức tối trừng mắt với cô.
Lúc sau Khương Duệ trịnh trọng bước lên sân khấu, phong thái khí chất hơn người cầm miro làm quan khách túm tụm hướng về phía hắn chờ phát biểu.
“ Bữa tiệc hôm nay chủ yếu là để các thương nhân giao lưu ngoài ra tôi cũng muốn giới thiệu với mọi người Khương phu nhân tương lai đích thực chính là cô gái ngồi ỡ phía đó tên là Tích Tiểu Mỹ. Đến ngày cữ hành hôn lễ tôi nhất định sẽ thông báo không thiếu phần một ai.”
Vừa nói Khương Duệ vừa hướng mắt về phía cô làm mọi người cũng nhìn theo. Bị không biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm soi thật kỹ làm cô xấu hỗ đến mức muốn độn thổ, đây có được coi là cầu hôn hay không nhưng cô chưa có trả lời là đồng ý hay không mà. Sau khi Khương Duệ phát biểu xong kéo theo là một tràng dài tiếng vỗ tay chúc mừng.
Lát sau không ít người đi tới làm quen và làm thân với cô. Sự việc đột ngột tới tấp như vậy cô đây không thể tiếp thu nổi, bọn họ trở nên nhiệt tình quá mức có thể rồi. Cô cảm thấy khó chịu cùng mệt mỏi dường như hắn nhận ra điều đó nên cáo bận đưa cô về nghỉ ngơi trước.
Trong góc khuất Tích Tư Điềm nhìn bóng dáng hai người rời đi căm tức phẫn uất tới cực độ. Trước kia dù là đã cùng Khương Duệ đính hôn nhưng buổi lễ cũng là làm cho có lấy lệ thôi, quan khách cũng không đông gì mấy. Chưa kể ngần ấy năm bên hắn nhưng chưa lần nào hắn công bố ả với nhiều người toàn là ả phải tự giới thiệu bản thân.
Vậy mà hôm nay con tiện nhân Tích Tiểu Mỹ kia chưa cưới vào cửa hắn đã đi khoe khoang rầm rộ khắp nơi. Ắt hẳn đến ngày cưới có thể làm được bao nhiêu phần phô trương hắn nhất định sẽ dốc sức hết bấy nhiêu phần.
“Đây là do mày ép tao đến bước đường cùng, có chết thì tao cũng kéo theo người lót xác. Tao nhất định sẽ cho tiện nhân như mày đau đến tận tâm can vì những gì mày đã gây ra cho tao.”
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
