Tổng Cường Kiềm Chế A
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Ý vị trong truyện ngôn tình Tổng Tài Tổng Cường Kiềm Chế A mang tới thông điệp Mỗi năm chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch, năm nay có mặt cậu nhóc siêu quậy giống anh. Em có thể chăm được cả hai chàng trai nhỏ bé này không? Vợ yêu
Chương 1 : Bầu trời đêm u tối từng giọt mưa rơi
Bầu trời đêm u tối từng giọt mưa rơi tí tách tí tách, nghĩa trang yên tĩnh bị một mảng hơi nước trắng xóa bao phủ, một nỗi đau thương, u sầu, ảm đạm tràn ngập trong đó, một bóng người mặc chiếc váy liền màu đen co rúc mình trong bụi cỏ thấp, nước mắt trên mặt là điều chưa từng có trước đây, mái tóc đen cột cao cũng bị mưa làm ướt.
Cách đó không xa những người lớn đã làm lễ tượng niệm xong, lúc này mới nhớ tới bé gái, bắt đầu gào thét tên của bé, bé gái núp ở trong bụi cỏ thấp cũng không nhúc nhích, nghẹn ngào cắn chặt môi dưới, vừa nghĩ tới sẽ không còn được gặp lại ba, mẹ mà mình thương yêu nhất, nước mắt chảy xuống càng thêm mãnh liệt.
Một chiếc ô đen cỡ lớn bỗng nhiên xuất hiện trên đầu bé, trước mắt của bé xuất hiện một đôi giày da màu đen, Tiểu Lục Phi ngẩng đầu nhìn lên trên, chỉ thấy một người anh trai so ra lớn hơn bé đang nhìn bé.
“Trốn ở chỗ này, mưa sẽ làm em ướt, em sẽ bị cảm cúm đấy.”. Tiếng một cậu bé nam dịu dàng đang trong thời kỳ vỡ giọng nên có chút khàn khàn, trong mắt không che giấu được sự quan tâm:“Người mà mọi người đang tìm có phải là em không?”
Ôn Thiếu Nhiên đi theo ba mẹ tới nghĩa trang làm lễ truy điệu và tượng niệm người đã mất, ngoại trừ có chút thương tiếc nhàn nhạt bên ngoài với người chết, cũng không có bao nhiêu cảm tình sâu đậm, dù sao với cậu mà nói, cậu hoàn toàn không biết người nằm ở trong đó, loại tình cảm đau đớn mãnh liệt kia không thể nào xuất hiện.
Cho đến khi cậu đi đến bụi cỏ thấp này, phát hiện cô gái nhỏ ướt đẫm, trong lòng mới mơ hồ nhéo đau, cô bé còn nhỏ như vậy đã mất đi ba mẹ, sẽ có bao nhiêu đau lòng khổ sở đây.
“Hu hu . . . . .” Giống như con thú nhỏ bị thương, hai tay Tiểu Lục Phi ôm chặt lấy đầu gối, dúi đầu vào bên trong, phát ra tiếng khóc đã ngấm ngầm chịu đựng.
Ôn Thiếu Thiên không khỏi cảm thấy khẽ đau lòng, ngồi xổm người xuống, đưa một cánh tay ra nhẹ nhàng ôm bé, an ủi: “Ngoan, đừng khóc, ba và mẹ em ở trên trời nhìn em, nếu thấy em khóc, bọn họ sẽ rất khổ sở.”
“Ồ ồ. . . . . . Phi Phi không muốn. . . . . . Bọn họ khổ sở.” Cô gái nhỏ phát âm từng chữ một cách mơ hồ không rõ, gương mặt xinh đẹp hiện đầy nước mắt từ từ ngẩng lên giữa hai chân, nhìn Ôn Thiếu Nhiên.
Trái tim Ôn Thiếu Nhiên không khỏi trở nên mềm mại, đưa tay lên nhẹ nhàng lau đi nước mắt của bé: “Vậy thì em đừng khóc.”
“Nhưng. . . . . . Phi Phi nhớ ba, mẹ.” Tiểu Lục Phi nói đến đây, nước mắt lại không nhịn được rớt xuống: “Về sau Phi Phi quên bọn họ thì phải làm sao bây giờ?”
“Bọn họ vẫn luôn ở bên cạnh em.” Dù thế nào Ôn Thiếu Nhiên cũng không có nghĩ đến, mình sẽ ở nơi này an ủi một cô bé.
“Anh trai, anh nói thật sao?” Tiểu Lục Phi nhìn cậu, vẻ mặt mang biểu tình mờ mịt luống cuống.
“Dĩ nhiên, chỉ cần trong trái tim em có nghĩ về bọn họ, thì bọn họ sẽ càng ngày càng hiện lên trong lòng em một cách rõ ràng, như vậy vĩnh viễn em cũng không quên bọn họ, như vậy bọn họ vĩnh viễn đi cùng với em rồi.” Ôn Thiếu Nhiên dịu dàng an ủi bé.
Tiểu Lục Phi liều chết chui vào trong ngực của cậu, nơi đó tản ra nhiệt độ khiến bé có cảm giác cực kỳ ấm áp, giống như núp ở trong ngực cậu, bé sẽ không sợ gì nữa.
Cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong ngực, Ôn Thiếu Thiên mới mười ba tuổi lần đầu tiên cảm thấy, thì ra được người ta cần là một chuyện tốt đẹp như thế.
“Đừng sợ, tất cả đều sẽ trôi qua.” Cậu vỗ nhè nhẹ lưng của Tiểu Lục Phi, giọng nói dịu dàng truyền đến từ trên đầu bé.
Vậy mà sao một vòng tay ấm áp dịu dàng trấn an đó lại ngắn ngủi như vậy, trong tâm hồn trẻ thơ của Tiểu Lục Phi lưu lại rất nhiều ký ức không thể xóa nhòa, bé vĩnh viễn nhớ cái giọng nói dịu dàng của người anh đó, bé tin tưởng cả đời cũng sẽ không quên.
Sau khi người lớn tìm được Tiểu Lục Phi, bé liền bị người thân mang đi, trước khi đi còn lôi kéo cánh tay Ôn Thiếu Nhiên lưu luyến không rời, thật lâu mới bị người lớn tách ra, nhưng bóng dáng Ôn Thiếu Nhiên lại vĩnh viễn khắc ghi trong đầu của bé.