Mô tả hình ảnh

Huấn Luyện Trên Giường

Truyện đã Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện ngôn tình sắc Huấn Luyện Trên Giường - Trạng thái :truyện full - Thể loại : H văn cực nặng nếu không đủ 18 tuổi vui lòng không đọc truyện . Nội dung : đây là câu truyện đơn giản không có những chi tiết phức tạp cầu kỳ chỉ là thấy gái đẹp thì đè ra thịt mô tip truyện con nhà giàu cùng cô gái thôn quê phát sinh tình cảm. Đây là dòng văn thịt văn ân ái nhiều bạn nào không thích thì không nên xem.

Chương 18

Thu Thủy ngồi trong xe, cúi đầu im lặng không nói gì.

Mãi đến khi xe đi xa khoảng trăm mét, cô mới khẽ nói, “Xe đạp của em… vẫn còn ở siêu thị.”

“Sao không nói sớm!” Tuấn Hưng tức giận, nhưng vẫn lái xe quay lại, khi nhìn thấy chiếc xe đạp, anh chỉ muốn xuống đạp nát nó.

“Cái này cũng gọi là xe đạp?” Gọi là đồ bỏ đi còn đúng hơn, sơn tróc hết, để đó chẳng ai thèm nhìn, người phụ nữ này còn khóa xích, như thể nó là báu vật vậy.

Thu Thủy co vai không nói gì, mở khóa xe, chuẩn bị đạp xe về, Tuấn Hưng đã xuống xe đi đến trước mặt cô, nhấc chiếc xe lên, ném lên nóc xe, lấy dây buộc chặt, quát cô, “Lên xe nhanh.”

Thu Thủy không ngờ có thể làm vậy, ngẩn người một lúc, rồi mới lên xe, cô mò mẫm muốn thắt dây an toàn, nhưng mãi không cài được, Tuấn Hưng lên xe, thấy cô ngốc nghếch, đưa tay giúp cô cài, rồi kéo đầu cô lại, ngậm lấy môi cô hôn một lúc.

Cô đã lâu không uống nước, môi hơi khô.

Tuấn Hưng hôn xong, ngón tay thô ráp thâm nhập vào khoang miệng cô, lấy một chút nước bọt trên đầu ngón tay, thoa lên môi cô, làm cho nó bóng loáng, rồi lại áp sát, ngậm lấy môi cô mút cắn.

Thu Thủy bị thắt chặt dưới dây an toàn, không thể giãy giụa, chỉ có thể ngửa mặt chịu đựng, nụ hôn của người đàn ông mãnh liệt và nồng nhiệt, lực mút cắn rất mạnh, cô bị cắn thỉnh thoảng rên lên, giọng điệu quyến rũ kích thích Tuấn Hưng cương cứng ngay lập tức.

truyện ngôn tình nữ cường giúp người đọc hình dung rõ hơn về hình mẫu của các cô nàng giỏi giang, độc lập. Họ là những người không chỉ thông minh, tài năng mà còn biết cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân. Qua đó, chúng ta có thể nhận ra rằng sự mạnh mẽ không chỉ nằm ở ngoại hình mà còn ở cách tư duy và hành động. đọc truyện Full cùng ha ha truyện

Anh buông cô ra, lái xe đi tìm khách sạn, cái nhà nghỉ chiều nay điều kiện bình thường, anh định tìm cái lớn hơn.

Thu Thủy thấy anh lái xe dừng trước cửa nhà nghỉ, biết anh lại muốn dẫn cô làm chuyện đó, sợ hãi nắm chặt dây an toàn, gần như van xin, “Em, bà em, còn ở nhà đợi em, em, em phải về nhà.”

“Làm xong rồi về.” Tuấn Hưng cương cứng không chịu nổi.

Thu Thủy rơi nước mắt, không nói gì, chỉ ngồi đó khóc.

Tuấn Hưng chửi thề, “Đừng tưởng tao sẽ mềm lòng!”

Một phút sau, Thu Thủy vẫn khóc, Tuấn Hưng vừa chửi vừa lái xe về hướng nhà Thu Thủy, “Đưa mày về nhà rồi, còn khóc!”

Thu Thủy hít mũi, nỗi oan ức trong lòng vẫn không ngừng biến thành nước mắt rơi xuống, Trương Khánh Hoa và đám người kia đã nhìn thấy, ngày mai đợi cô không biết sẽ là ánh mắt gì, trong nỗi sợ hãi và bất an không biết trước, cô chỉ có thể cắn môi lặng lẽ rơi nước mắt.

“Sao còn khóc!” Tuấn Hưng bị cô khóc làm phiền, giọng thô ráp hét lên, “Khóc nữa tao sẽ làm mày ngay trên xe!”

Thu Thủy bị dọa, hai tay nhanh chóng lau nước mắt.

Tuấn Hưng lại suy nghĩ một chút, trên xe cũng không tệ, làm cô hai bầu ngực dính vào cửa kính, chỉ nghĩ đến thôi, cậu nhỏ đã cương cứng.

Thu Thủy khẽ chỉ đường cho anh, “Phía trước rẽ phải.”

Tuấn Hưng kéo quần, châm điếu thuốc giảm bớt dục vọng, lái xe quanh co cuối cùng cũng đến cửa nhà Thu Thủy, rồi mới xuống xe.

Tuy là nông thôn, đường còn khá tốt, những con đường bê tông đã được sửa chữa, ít đoạn lồi lõm, chỉ là vài cái đèn đường bị hỏng, cửa nhà Thu Thủy hoàn toàn không có đèn đường, Tuấn Hưng vừa xuống xe, đã dẫm phải phân gà.

Anh chưa kịp nhận ra là gì, nhấc chân lên nhìn, hỏi, “Cái gì vậy?”

Thu Thủy lo lắng nhìn anh nói, “…Phân, phân gà.”

“Địt mẹ!” Tuấn Hưng chửi thề, đi đến bên vườn rau, tìm đất để làm sạch phân gà dưới đế giày.

Bà nghe thấy động tĩnh đi ra, đứng ở chỗ sáng trước cửa, hỏi to, “Thu Thủy?”

Thu Thủy đón lấy, “Bà, bà chưa ngủ à?”

“Đợi cháu đấy.” Bà mắt kém, nhìn chiếc xe ở chỗ tối một lúc, hỏi, “Xe của ai? Phía kia có người à?”

Thu Thủy tưởng Tuấn Hưng sẽ đi ngay, kéo bà vào nhà, vừa đi vừa khẽ nói, “Không quen, có lẽ là người qua đường.”

Vừa nói xong, phía sau Tuấn Hưng hét lên, “Thu Thủy! Lấy cho tao chút nước!”

Tuấn Hưng giọng to, bà dù tai nghễnh ngãng cũng nghe rõ mồn một, bà quay đầu nhìn Thu Thủy, “Cháu không nói là không quen sao?”

Thu Thủy: “…”

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn