Mô tả hình ảnh

Cảnh Xuân Vô Hạn

Truyện đã Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện ngôn tình sắc Cảnh Xuân Vô Hạn - Tác giả: Y Sắc - Tình trạng : Truyện full - Thể loại : Truyện H cao văn có nhiêu miêu tả cảnh người lớn rất nhiều vui lòng không đọc nếu bạn không đủ 18 tuổi Nội Dung : đây là một câu truyện đơn giản nhưng có rất nhiều cảnh giường chiếu nếu bạn không thích dòng văn ân ai nhiều thì chắc sẽ không phù hợp - câu truyện chỉ dùng để giải trí sau ngày dài mệt mói.

Chương 14:

Khi Ninh Tiểu Thuần chỉnh lý lại xong xuôi thì đã gần qua giờ tan tầm, trời đã tối rồi. Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen ngoài cửa sổ, thở dài. Quả nhiên, làm trợ lý tổng giám đốc không phải là chuyện đơn giản. Chỗ cao không chịu lạnh nổi mà. Công việc vừa nhiều lại vừa khó, đối với người mới như cô thì thật khó khăn, cần từ từ tiếp thu.
Cô nhìn thoáng cánh cửa kính đen dày 1 cái, cả buổi chiều nay Cung Triệt đều ở trong phòng, không ra ngoài, không lẽ công việc của anh ta cũng chồng chất như núi?!
Cô thu dọn xong, đang nghĩ xem có nên nói 1 tiếng với Cung Triệt là cô về hay không. Thì cửa thang máy mở, 1 cô gái xinh đẹp đi ra, thẳng hướng văn phòng. Ninh Tiểu Thuần lễ phép bước tới, “Xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc Hoàn Nghệ, xin hỏi cô có chuyện gì?”
Cô gái nhìn cô, hơi lo lắng chỉ vào cánh cửa phòng tổng giám đốc: “Cung Triệt có trong đó không?”
Nếu cô ta gọi thẳng tên Cung Triệt như vậy, chắc chắn quan hệ của họ tuyệt đối không ít, Ninh Tiểu Thuần gật đầu nói: “Tổng giám đốc ở bên trong, để tôi…” Ninh Tiểu Thuần chưa nói dứt câu, cô gái đi qua cô, đi thẳng đến cửa phòng tgd, ra sức đẩy cửa thật mạnh.
Ninh Tiểu Thuần cẩn thận nhìn vào trong, thấy mày Cung Triệt nhăn tít lại, vội vàng nói: “Tổng giám đốc, cô này hỏi tôi, tôi chưa kịp thông báo với anh, cô ấy đã xông vào…”
Cung Triệt nhìn 2 người, phẩy tay, bảo Ninh Tiểu Thuần đi ra, cô gái bước vào. Ninh Tiểu Thuần lùi nhanh ra ngoài, khép cửa lại. Lúc cô vừa thấy mặt cô gái đó đã cảm thấy quen quen, hình như đã thấy ở đâu rồi, nhưng lại không nghĩ ra. Nghĩ không ra, cô cũng không muốn nghĩ nữa, vừa ngồi xuống đã nhớ ra cô chưa nói với Cung Triệt là cô phải về, giờ có khách thế này, cô nên đi về hay ở lại đây?!
Lúc Ninh Tiểu Thuần buồn bực vấn đề đi hay ở thì trong phòng, không khí đã thay đổi. Cung Triệt tiếp tục cúi xuống xem văn kiện, vừa xem vừa nói: “Có chuyện gì”
Lạc Hi Hi lập tức đến gần Cung Triệt, nói: “Chiều nay, 2 bác tới nhà bàn vụ kết hôn với ba mẹ em!! Tại sao em không biết em và anh đã định đoạt chuyện đám cưới rồi vậy?”
Cung Triệt ngước mắt, buồn cười nói: “Vợ sắp cưới yêu quý của anh ơi, không định kết hôn thế chúng ta đính hôn làm gì? Hoàng đế không vội thái giám đã vội, em hiểu chưa? Người lớn 2 nhà cứ nói bóng nói gió, đáng ghét, vậy cứ giao cho họ lo đi, vẹn cả đôi đường.”
Anh nói tiếp: “Huống hồ, lòng dạ bác Lạc chẳng lẽ em không biết? Làm chuyện này sớm bác trai mới yên tâm, không bị hụt khoản đầu tư của Cung gia chúng tôi!”
Lạc Hi Hi nắm chặt tay, môi mấp máy, lại không thể nói. Cô biết Lạc gia gặp khó khăn về vốn lưu động, Cung gia với Lạc gia là những nhà giàu có, lẽ nào nhất định phải lấy điều kiện thông gia mới trợ giúp sao?
“Có thể cấp vốn cho Lạc gia, em sẽ làm việc cho anh, đừng lấy hôn nhân làm điều kiện được không?” Lạc Hi Hi cầu xin. Hiện giờ nếu không thương lượng, đến ngày cưới, cô sẽ không còn hi vọng. Nhưng mà, cô có tư cách thương lượng sao?
“Nguyên nhân không muốn cưới là?” Cung Triệt lười biếng dựa vào ghế, nhàn nhã nhìn cô.
“Em, em không có tình cảm với anh.”
“Vậy là có tình cảm với người khác phải không?”
“…” Lạc Hi Hi không biết trả lời ra sao, có nên nói chuyện cô với Cố Minh Vũ ra không? Nếu nói ra, anh ta có trút giận sang Cố Minh Vũ không?
“Có thích người nào không? Anh ta tốt hơn anh không?” Cung Triệt híp mắt nhìn cô.

Đọc Truyện ngôn tình sắc giúp bạn hiểu thêm về cảm xúc thông qua cách miêu tả cơ thể theo giới tính nam và nữ. Những tình tiết được xây dựng tinh tế, giúp bạn cảm nhận rõ hơn về sự khác biệt trong cách thể hiện tình cảm giữa hai giới. Điều này không chỉ làm tăng sự thấu hiểu mà còn giúp bạn dễ dàng đồng cảm với nhân vật, từ đó áp dụng vào các mối quan hệ thực tế. đọc truyện Full cùng ha ha truyện


“Không có! Chỉ vì em không muốn nghĩ đến chuyện nhỏ nhặt này, em thích tự do!!” Cô mở to mắt nói dối, giờ sự nghiệp Cố Minh Vũ như mặt giữa trưa, dù chỉ 1 chút có thể huỷ hoại sự nghiệp của anh, họ cũng không để nó xảy ra! Nên, cô đành phải nói dối, hi vọng Cung Triệt buông tha cô.
Mắt Cung Triệt chợt loé, trong lòng cười lạnh. Đừng tưởng anh không biết gì, không gì có thể qua mắt được anh. Chuyện cô với Cố Minh Vũ anh đã biết từ lâu. Anh không làm chuyện lỗ vốn, thà rằng Lạc Hi Hi thẳng thắn nói rõ mọi chuyện từ đầu chí cuối, anh còn giúp 2 người thành đôi, giúp người yêu nhau thành thân thuộc. Nhưng cô vẫn nói dối anh, chuyện này tuyệt đối không thể tha thứ. Đời anh ghét nhất là bị người khác lừa dối.
“Vậy sao?” Anh xoay bút, cười nhạo nói: “Em có biết điều thất bại nhất trong thương lượng là vì sao không, là trong tay em không có thứ đánh bại đối phương!!”
Anh ngồi thẳng người, đuổi cô, “Về nhà chuẩn bị cho thật tốt, làm 1 cô dâu xinh đẹp đi.”
Lạc Hi Hi cắn môi, mắt đỏ lên, cô giận dữ trừng Cung Triệt, ôm mặt chạy nhanh ra ngoài.
Ninh Tiểu Thuần chán chường xem lại tư liệu, chợt thấy cửa phòng tổng giám đốc mở ra, cô gái mắt đỏ hồng chạy ra, cô không kịp ngăn lại, cô ấy đã vọt vào thang máy.
Cô chần chừ đứng trước cửa phòng Cung Triệt, người bên trong liền lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Tổng giám đốc, tôi xin phép về.”
“Ừ, cô về đi.” Cung Triệt ngừng 1 chút, “Đi đường cẩn thận.”
Đột nhiên có 1 dòng nước ấm áp chảy qua tim, Ninh Tiểu Thuần gật đầu, chợt nhớ ra anh không nhìn thấy bèn nói: “Vâng ạ. Tổng giám đốc cũng về sớm 1 chút, đừng làm việc quá sức.”
Cung Triệt nghe xong, khoé miệng nhếch lên mỉm cười.
Đêm, rất yên tĩnh. Ánh trăng sáng tỏ dịu dàng chiếu xuống mặt đất, cũng chiếu vào lòng người, ánh trăng như nước, ngọt ngào trong lòng.

Ánh sáng ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ sát đất của văn phòng, chiếu lên người Ninh Tiểu Thuần đang đi tới lui bên trong.
Ừm, quần áo không nhăn, tóc rất thẳng nếp, hợp đồng đã làm xong, lớp trang điểm không trôi, tất cả đều rất tốt. Hôm nay là lần đầu tiên cô và sếp mình ra ngoài bàn chuyện làm ăn, khó tránh khỏi hồi hộp, cô hít sâu vào rồi thở ra, chắc chắn không có sai sót.
Cung Triệt từ phòng đi ra, anh vẫn mặc âu phục đen, mái tóc ngắn đen bóng chải sát, anh cầm theo cặp tài liệu, nhìn Ninh Tiểu Thuần nói: “Có thể đi được chưa?”
Ninh Tiểu Thuần gật đầu, cầm túi hồ sơ cùng túi xách theo sát sau Cung Triệt. Xe đã chờ dưới lầu, 2 người ngồi vào phía sau. Cô ngồi nghiêm chỉnh, nhìn không chớp mắt, Cung Triệt buồn cười nhìn cô, nhẹ giọng: “Take it easy! Chỉ là ăn bữa cơm kí cái hợp đồng thôi!”
Chuyện làm ăn bàn bạc trong bữa cơm, từ xưa tới nay là chuyện thường tình. Ninh Tiểu Thuần quay qua, thấy mắt anh mang ý cười, trong mắt ánh lên ánh sáng dịu dàng như dòng nước lững lờ. Khoé miệng khẽ cong lên, nụ cười như ẩn như hiện như tia sáng rực rỡ chói mắt của mặt trời. Sự hồi hộp của cô tựa như vì nụ cười của anh mà giảm bớt, đầu óc căng thẳng thả lỏng.
Xe dừng lại trước khách sạn 5 sao ở trung tâm thành phố, khách sạn quốc tế tiêu chuẩn bạch kim 5 sao đứng sừng sững, chiếm cứ cả khu đất trung tâm thương mại, quan sát cả 1 góc thành phố. Lấy màu vàng kim tươi tắn mà không đậm màu làm màu sắc chủ đạo, bố cục mạnh mẽ mà phóng khoáng, đường nét duyên dáng tự nhiên, mang đậm phong cách vùng Địa Trung Hải, trang trí theo các phong cách trên thế giới, thêm hành lang tráng lệ uốn khúc, trang trí mạ vàng, từ trong lẫn ngoài đều thể hiện rõ sự quý phái hoàng gia.

truyện ngôn tình thường mang đến những thông điệp tích cực về tình yêu và cuộc sống. Qua từng trang sách, chúng ta có thể tìm thấy động lực để vượt qua khó khăn và hướng tới một tương lai tươi sáng hơn. Đọc truyện cũng là cách để nuôi dưỡng niềm tin vào những điều tốt đẹp của cuộc sống. đọc truyện Full cùng ha ha truyện


Ngay giây phút Ninh Tiểu Thuần xuống xe, cô cảm thấy mình như đang ở trong cuộc sống quý tộc xa hoa cao quý của Ai Cập thần bí. Cô và Cung Triệt vừa vào đại sảnh, đã có người bước đến, dắt họ đến phòng VIP.
Cửa phòng mở ra, Ninh Tiểu Thuần thấy có 2 người đàn ông ngồi bên trong, 1 người đứng tuổi mập mạp, 1 người trẻ tuổi gầy gò. Người đứng tuổi thấy họ vào thì đứng lên, nhiệt tình chào hỏi Cung Triệt. Cung Triệt bước qua, khách sáo chào hỏi: “Xin chào Hồ tổng, để ông đợi lâu.”
“Đâu nào, tôi cũng vừa đến, mau ngồi đi.” Người được gọi là Hồ tổng niềm nở nói.
Ninh Tiểu Thuần ngồi xuống theo Cung Triệt, lúc ngước lên thấy Hồ tổng đang nhìn cô, cô không được tự nhiên mỉm cười gật đầu.
“Cung tổng, cô gái xinh đẹp này là?” Hồ tổng hỏi.
“Cô Ninh là trợ lý của tôi.” Cung Triệt khách sáo nói, bắt đầu đi vào chuyện chính, “Hồ tổng, đề nghị trước đây của chúng tôi, ông thấy được không?”
Hồ tổng cười hê hê: “Nào, nào, chúng ta uống rượu đã rồi nói sau.” Nói rồi ý bảo người trẻ tuổi bên cạnh rót rượu.
“Tục ngữ nói, không rượu không thành thương, vào bữa rượu mới nói chuyện làm ăn. Người Đông Bắc chúng tôi nói nghĩa khí, trọng giao tình. Tình cảm sâu sắc, thì uống cạn, tình cảm hời hợt, chỉ nhấp môi. Cung tổng, tôi kính trước 1 ly.” Hồ tổng nói xong ngửa cổ, trút hết ly rượu trắng vào bụng.
Ninh Tiểu Thuần biết tiếng tăm người Đông Bắc là “uống tới bến” đã lan truyền khắp nơi từ lâu. Trong mắt người Đông Bắc, uống rượu là so sánh tình cảm sâu hay cạn. Vì vậy, làm ăn với người Đông Bắc sẽ thông qua tiệc rượu, thắng họ mới có được lòng tin của họ, họ sẽ cho rằng anh là người có thể kết giao, sau này anh muốn làm gì, họ sẽ tạo điều kiện tất cả. Nếu anh không thể uống rượu, hoặc khăng khăng không uống nhiều, sẽ khiến họ có ác cảm, họ sẽ cho rằng anh không thật lòng, giả dối, không thể giao tiếp. Sau này làm chuyện gì, cũng không thuận buồm xuôi gió. Cô có dự cảm, lần bàn bạc này không uống nhiều là điều không thể.
Cung Triệt sảng khoái cầm ly rượu, mặt không đổi sắc, uống 1 hơi cạn hết.
“Được lắm.” Hồ tổng khoái trá vỗ tay, sau đó nói với người bên cạnh, “Tiểu Ngô, rót rượu cho Cung tổng, rót cho cô Ninh 1 ly luôn. Rượu này là rượu ngon đấy, mùi vị hương thơm đều đậm đà… Vị cay làm bật lên vị nồng đậm, hương rượu sau khi uống vào, mùi vị vẫn còn mãi. Mọi người phải nhấm thử mới được.”
Ninh Tiểu Thuần nhìn ly rượu nguyên chất bốc mùi thơm trước mặt, khó xử nhìn qua Cung Triệt. Rượu đậm đặc thế này, uống vào mấy ly, cô chắc chắn sẽ say.
Cung Triệt nhìn cô, mỉm cười với Hồ tổng: “Hồ tổng, tiểu Ninh còn phải làm biên bản, tôi uống với ông vậy.”
“Uống 1 ly có sao đâu, cô Ninh không phải không nể mặt đấy chứ?!” Hồ tổng không chịu bỏ qua.
Hồ tổng hiện giờ cực kì hào hứng, cô không uống chuyện bàn bạc này cũng không suôn sẻ, cô cũng muốn làm tốt cuộc làm ăn này. Vì thế, cô cầm ly rượu kính Hồ tổng, rồi ngửa đầu uống hết. Rượu vừa vào cổ, vị cay nồng ngấm toàn thân, làm cô ho khẽ 2 tiếng.
Cung Triệt chớp đúng thời cơ nói: “Hồ tổng, tôi rất vui được xúc tiến lần làm ăn này, Hoàn Nghệ chúng tôi đã thoả hiệp rất nhiều, không biết Hồ tổng cảm thấy thế nào? Có hài lòng hay không?”
Hồ tổng nhấp chút rượu, đôi mắt 1 mí hiện lên tia giảo hoạt, sau đó tự mình rót đầy ly cho Cung Triệt, “Cung tổng, bên anh rất có thành ý, khiến tôi rất yên tâm, tôi rất muốn hợp tác cùng Hoàn Nghệ. Nhưng mà dự toán của Ngự Hoa đưa tôi thấp hơn của bên anh 1 tí, lợi nhuận càng nhiều. Nói đến cùng, đều là đặt lợi ích lên hàng đầu, Cung tổng à, tôi cũng rất khó xử.” Thật là 1 lão cáo già!!
Ngự Hoa?! Đều là công ty tài chính rất lớn mạnh, lần này lại cạnh tranh với Hoàn Nghệ, tình thế ngày càng phức tạp, cũng thể chỉ lấy lòng lão hồ ly này trên bàn rượu đơn giản như thế này.

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn