Chương 16
Biết được chân tướng, Lâm Táo có cảm giác khá kì quái, tuy rằng không cần quay cảnh hôn. Miễn đi vài phần xấu hổ, nhưng hành động của Mạnh Hoài An, đã can thiệp vào việc tự do đóng phim của cô, cũng làm đoàn phim hiểu lầm giữa cô cùng Mạnh Hoài An có gì đó.
Hoa ca vẫn luôn quan sát cô, thấy sắc mặt Lâm Táo không quá tốt, mới săn sóc nói: "Em yên tâm, việc này chỉ có tôi với Hàn Luật biết, phó đạo diễn nhiều nhất chỉ cho rằng anh đang chiếu cố em, đoán không được chân tướng."
Lâm Táo dễ chịu hơn một chút, bình tĩnh một lúc, cô đem ba bữa tối cùng Mạnh Hoài An kể cho Hoa ca.
Hoa ca xem Lâm Táo ánh mắt rốt cuộc cũng có chút khác thường, trước đây hắn chỉ cho rằng Lâm Táo là người có vận khí tốt, là người mới có tiềm lực phát triển mà thôi.
Trên đời này, nữ nhân có thể từ chối Mạnh Hoài An quá ít.
Hơn nữa theo hiểu biết của Hoa ca đối với Mạnh Hoài An, phàm là đồ vật hắn coi trọng, hoặc là có được, hoặc là hủy dệt.
Nhưng, đây là cách mà Mạnh Hoài An xử lí công việc của tập đoàn, Hoa ca dù tin tức linh thông thế nào cũng chưa từng nghe thấy Mạnh Hoài An dây dưa với nữ nhân, có lẽ Mạnh Hoài An là người biết thương hương tiếc ngọc?
"Nói như vậy, giữa 2 người là trong sach?"
Lâm Táo gật gật đầu.
Hoa ca: "Được, anh đã biết, trên người em cơ bản không có vấn đề, vậy còn người nhà..."
Nhắc tới người nhà, Lâm Táo thần sắc hơi trùng xuống, cúi đầu nói: "Ông bà ngoại em đều tốt, vẫn luôn mở quán ăn sáng, rất ít khắc khẩu cùng người khác. Lúc em hai tuổi thì ba mẹ ly hôn, em chưa từng gặp ba mình, cũng không biết tên gọi của ông ấy, lúc em bảy tuổi, mẹ em qua đời."
Hoa ca trầm mặc vài giây: "Xin lỗi."
Lâm Táo ngẩng đầu cười cười: "Không có việc gì, đã sớm qua."
Mọi thứ cơ bản đã hiểu hết, Hoa ca tự mình tiễn 2 người rời đi, sắp đến tết, Lâm Táo sang năm mới chính thức gia nhập công ty.
Sau khi cùng 2 người tách ra, Hoa ca nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Hàn Luật.
Hàn Luật: "Chuyện gì?"
Hoa ca cười: "Không có việc gì, chính là nói với cậu một tiếng, Trần tổng của tôi đã kí hợp đồng với Lâm Táo."
Hàn Luật:.....
Hắn thiếu chút nữa đã quên Lâm Táo là ai.
Quét mắt nhìn nam nhân đang lạnh lùng đọc văn bản trong phòng chủ tịch, Hàn Luật hỏi nhiều một câu: "Cậu giới thiệu?"
Hoa ca: "Không phải, Lâm Táo biểu hiện không tồi, Trần tổng rất thưởng thức cô ấy, tự mình đi hỏi thăm. Hơn nữa, cậu lâu như vậy cũng không liên lạc với tôi, cũng không ra chỉ thị gì, tôi còn tưởng vị kia chỉ là hứng thú nhất thời, đã sớm đem Lâm Táo quăng đi, tôi đây là lo lắng chú ý một vai phụ nhỏ bé làm gì. Hôm nay Trần tổng bảo tôi làm người đại diện của cô ấy, tôi mới nhớ ra, thế nào, vị kia rốt cuộc có ý tứ gì?"
Hàn Luật nhàn nhạt nói: "Không biết!"
Hoa ca nghẹn một hơi, Hàn Luật này, đúng là giọt nước cũng không lọt.
"Tôi còn cần phải đặc biệt chiếu cố cô ấy sao?" Hoa ca xác nhận hỏi, "Ví dụ như các cảnh diễn thân mật..."
Hàn Luật: "Tùy cậu."
Hoa ca: "Được, được, đã hiểu, vậy cậu làm việc đi, tôi cũng có việc đây."
Hàn Luật cúp điện thoại.
Mạnh Hoài An xử lý xong văn kiện, còn muốn tham dự một bữa tiệc với tổng giám đốc của một công ty khác.
Hàn Luật lái xe, nhìn ra phía sau vài lần.
Mạnh Hoài An nhíu mày: "Nói."
Không có biện pháp, Lâm Táo là nữ nhân duy nhất mà ông chủ có hứng thú, Hàn Luật cần xác định thái độ của boss, vạn nhất ngày sau ông chủ còn muốn gặp Lâm Táo, kia nếu Lâm Táo có cảnh diễn thân mật....
Hàn Luật không muốn chết theo.
Nghe xong Hàn Luật nói chuyện, Mạnh Hoài An nhớ tới bảng tin của Lâm Táo.
Ngày đó tan rã trong không vui, Mạnh Hoài An cũng không có giận giữ chặn tài khoản của Lâm Táo, những hành động như vậy chỉ dành cho học sinh cao trung thôi, mà hắn đã trưởng thành rồi. Thứ hai Mạnh Hoài An vẫn như cũ có cảm giác với Lâm Táo, hắn chỉ là bất mãn tính cách của cô mà thôi.
Ví dụ như cô ăn không đủ ưu nhã, ví dụ như cô cự tuyệt hắn theo đuổi, ví dụ như cô trả lại lễ vật mà hắn tặng.
Mới đầu, Mạnh Hoài An vẫn luôn hoài nghi Lâm Táo là một nữ nhân có tâm cơ.
Hắn vẫn luôn đợi cô chủ động liên hệ với mình, nhưng hắn không chờ được a, thậm chí cũng không thấy được tin tức của Lâm Táo trên bảng tin.
Lúc đó hắn còn hoài nghi có phải Lâm Táo đã chặn hắn hay không, thì rốt cuộc hắn cũng nhìn được động thái mới nhất của Lâm Táo. Khi đó cách lúc hai người gặp nhau lần cuối đã là 1 tháng sau, Lâm Táo đăng bài mới: "Được nhận lương, bữa cơm mời chị họ!" cùng với ảnh chụp là một bàn tôm hùm đất.
Nhìn bàn ăn kia, nghĩ đến bữa tối đầu tiên Lâm Táo ăn lẩu đến khí thế ngất trời, mà mấy bài đăng trước của cô cũng đều là ăn ăn, Mạnh Hoài An rốt cuộc thừa nhận, Lâm Táo thật sự không thích hắn cũng không thích tiền của hắn, càng thêm không có tâm cơ.
Phát hiện điều này làm Mạnh Hoài An càng thêm bất mãn.
Không thích tiền của hắn xem như là ưu điểm, nhưng không thích hắn....
Xe chạy băng băng trên đường.
Cuối cùng hắn mới lên tiếng: "Muộn nhất tối mai, đem kịch bản tiếp theo của cô ấy cho tôi."
Hàn Luật nuốt một ngụm nước bọt.
May mắn hắn hỏi, bằng không ngày nào đó lão bản trên màn hình thấy Lâm Táo cùng người khác thân mật, khẳng định cho rằng hắn thất trách.
Tuy rằng ông chủ khó hầu hạ, nhưng giai đoạn dày vò người nhất đã qua, Hàn Luật tạm thời không tính toàn đi ăn máng khác.
Tới nơi, Hàn Luật gọi điện thoại cho Hoa ca.
Ký hợp đồng xong, Tần Lộ ở bên ngoài nửa ngày, trời tối mới về tơi khách sạn, thuận tiện mua 2 phần cơm hộp.
Lâm Táo: "Chị đi đâu vậy?"
Đọc tieu thuyet ngon tinh dù thế giới có biến thiên thế nào thì đọc truyện ngôn tình vẫn là kho tàng tri thức cung cấp cho chúng ta kiến thức và vốn từ đa dạng. Đọc truyện ngôn tình càng nhiều, khả năng hành văn của bạn cũng sẽ trôi chảy. Nhờ lượng từ vựng phong phú trong sách mà vốn từ cũng được bổ sung đáng kể. Đây là kỳ vọng mà ha ha truyện mong muốn đen đến cho bạn.
Tần Lộ đắc ý lấy ra hợp đồng cùng 2 chùm chìa khóa: "Tìm phòng, hôm nay nghỉ ngơi trước, sáng mai chúng ta dọn qua."
Lâm Táo:....
Không hổ là người đã sống bên ngoài nhiều năm, động tác thật nhanh.
Xuất phát từ việc tò mò với tiền thuê, Lâm Táo mở hợp đồng ra xem.
"Đắt như vậy!" Nhìn đến năm chữ số bên trong, Lâm Táo thiếu chút nữa nhảy dựng lên, tiểu khu trước thuê có 600 a!!!
Tần Lộ một bên mở hộp cơm, một bên ghét bỏ nói: "Làm ơn đi, tốt xấu em cùng chị đã lăn lộn 5 tháng rồi, không cần luôn phải tiết kiệm tiền chứ? Nơi này là trung tâm thành phố S, tấc đất tấc vàng, bên kia có thể so sánh sao, hơn nữa đây là chung cư hiện đại, giá cả này là chị phí miệng lưỡi cả ngày mới lấy được đấy."
Lâm Táo nhỏ giọng hỏi: "Đổi các khác rẻ hơn được không?"
Tần Lộ cùng cô giải thích: "Thứ nhất, đi bộ 10 phút là có thể tới phụ cận Hoành Anh; thứ hai, hiện tại thân phận của em không giống trước đây, an toàn là trên hết; thứ ba, chị họ của em đã 7,8 năm thuê phòng rách nát, rốt cuộc có cơ hội ở nơi tốt hơn, chị muốn nhân lúc còn trẻ mà hưởng thụ một phen." . đam mỹ hài
Chị họ sắp hóa thân thành sư tử hà đông rồi, Lâm Táo không dám nói nhiều thêm một câu.
Ngày hôm sau, hai chị em lại bao lớn bao nhỏ mang đến chung cư.
Chỉ đứng từ bên ngoài, Lâm Táo đã bị sự xa hoa trước mắt làm cho choáng ngợp, quả nhiên nhiều tiền có khác.
Chung cư cao hơn 40 tầng, hai người ở tại tầng 36.
Tần Lộ mở cửa, bảo Lâm Táo vào trong.
Lâm Táo hướng bên trong nhìn nhìn, lập tức bị phòng khách ấm áp chinh phục. Đừng nói tiểu khu trước đây, chính là nhà ông bà ngoại cô cũng không xinh đẹp như thế này.
"Em thích nơi này!" Ném túi xuống đất, Lâm Táo hưng phấn vọt vào.
Chung cư đã hoàn thiện xong từ lâu, phòng của họ có 2 phòng ngủ 1 phòng khách, hai người ở không thành vấn đề.
Tần Lộ xem Lâm Táo đi tham qua khắp nới, liền đề nghị thêm một ít vật trang trí.
Bất tri bất giác trời đã tối.
Vì có nhà mới, chị em hai người liền đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn về.
Lâm Táo vốn nghĩ hỗ trợ, Tần Lộ lại đem cô đuổi ra khỏi phòng bếp: "Em phải làm đại minh tinh, về sau toàn thân trên dưới đều phải hảo hảo bảo dưỡng."
Vì lý do này, Lâm Táo không phản bác được.
Vì thế mà cô đành đi gọi video cho ông bà ngoại, giơ di động lên quay khắp nơi, để 2 ông bà xem nhà mới của cô và chị họ.
Ông bà ngoại Tần nhìn chăm chú màn hình điện thoại, vui mừng cười, bà ngoại Tần nhịn không được hỏi: "Hai con không phải ở khu phim trường phía đông sao, như thế nào lại đến thành phố S? Nghe nói giá nhà ở đấy đặc biệt cao, 2 con ở phòng này không tốt lắm đi, kiếm tiền không dễ dàng, phải biết tiết kiệm một chút."
Lâm Táo:....
Cô giống như minh bạch vì sao lúc cô nói xong chị họ lại muốn đánh cô.
Lâm Táo nhanh chóng đem hợp đồng mình ký với Hoành Anh nói cho ông bà.
Lão nhân gia theo đó hỏi rất nhiều vấn đề.
Lâm Táo kiên nhẫn giải thích từng chút một.
Khi Tần Lộ làm cơm xong, nhìn đến em họ vẫn còn nói chuyện, liền cầm lấy di động nói với ông bà: "Mấy ngày nữa chúng con sẽ về, có chuyện gì thì trở về nói tiếp, tiết kiệm tiền điện thoại ạ, tạm biệt ông bà."
Nói xong liền tắt điện thoại.
Lâm Táo bĩu môi: "Gọi video không mất tiền."
Tần Lộ đau đầu: "Có đôi khi thật bội phục em, có thể theo chân bọn họ chò truyện lâu như vậy, chị nói 3 phút liền cảm thấy phiền."
Lâm Táo cười cười, chạy tới bàn ăn chụp ảnh bữa tối, sau đó đăng lên tài khoản "Dọn nhà mới, chị họ lần đầu tiên xuống bếp, nhìn rất ngon!"
Trừ bỏ ảnh chụp bữa tối, Lâm Táo còn đặc biệt đứng ngoài ban công chup một bức phong cảnh thành phố.
Mạnh Hoài An ở thành phố S có rất nhiều bất động sản, nhưng hắn chỉ thường ở lại 2 nơi, một là biệt thự Tây Sơn ở ngoại thành, hai là phòng ở cao ốc Hoàn Vũ.
Dùng xong bữa tối, Mạnh Hoài An ngồi ở ban công nhận điện thoại, gọi xong, hắn tùy tay xem vòng bạn bè của mình, nên cũng thấy được trạng thái mới của Lâm Táo.
Qua 2 tấm ảnh cô đăng lên, Mạnh Hoài An có thể cảm nhận được cô tương đối hài lòng với nhà mới.
Mạnh Hoài An vừa muốn tắt di động, hắn bỗng nhiên nhíu mày.
Vì cái gì cảnh Lâm Táo chụp có chút quen mắt?
Mạnh Hoài An nhìn về phía con sông gần cao ốc Hoàn Vũ, kỳ thật có chút xa, nhưng bởi vì hắn ở trên cao, nên toàn bộ con sông đều như ở dưới chân hắn.
Mạnh Hoài An đem ảnh Lâm Táo chụp gửi cho Hàn Luật: "Tra vị trí người chụp ảnh."
Đêm nay Mạnh Hoài An không có công việc, Hàn Luật đã tan làm từ lâu, nhìn đến tấm ảnh ông chủ gửi cho hắn, Hàn Luật theo bản năng hướng tới máy tính, nhưng xem một cái, Hàn Luật nhíu mày đổi hướng đi đến ban công.
Lặp lại mấy lần, Hàn Luật đem ảnh hắn chụp gửi cho Mạnh Hoài An: "Hình như là cùng chung cư với tôi."
Mạnh Hoài An: "Chung cư gì?"
Hàn Luật: "Chung cư Hoa Tân, đi bộ năm phút có thể tới công ty."
Mạnh Hoài An cái gì cũng chưa nói, chỉ đem toàn bộ bài đăng của Lâm Táo gửi cho Hàn Luật.
Hàn Luật:....
Một vai quần chúng dọn tới tiểu khu của hắn, là chứng minh sinh hoạt của cô đã cải thiện, hay vẫn là tiền lương trợ lý tư nhân của hắn không đủ cao.
Áp xuống vấn đề này, Hàn Luật bắt đầu thay ông chủ làm việc.
Đứng ở ban công, hắn gọi điện thoại cho Lâm Táo.
Lâm Táo vừa mới ăn được mấy miếng, thoáng nhìn thấy cái tên Hàn Luật, cô thiếu chút nữa sặc chết.
Tần Lộ liếc nhìn di động của cô, cũng dừng đũa.
Hai người cùng nhau nhìn chằm chăm màn hình di động.
"Nếu không, không nhận?" Tần Lộ thành tâm kiến nghị.
Lâm Táo cắn môi, nghĩ đến lời Hoa ca nói.
Trước khi đi, Hoa ca bảo cô cứ yên tâm, nói Hàn Luật chỉ gọi cho hắn duy nhất một cuộc goi, sau cũng không gọi thêm lần nào nữa.
Cách 3 tháng Hàn Luật lại đột nhiên liên lạc....
Lâm Táo bắt máy: "Hàn tiên sinh?"
Hàn Luật: "Lâm tiểu thư, ngài ở đâu?"
Lâm Táo cảnh giác: "Có chuyện gì sao?"
Nghe ra sự cẩn thận của cô, Hàn Luật cười: "Không có việc gì, lúc tôi về chung cư thấy có 2 người con gái đang xách theo đồ ăn trông có chút giống 2 người, nên gọi hỏi thăm một chút."
Lâm Táo mở to 2 mắt, chung cư, hai nữ nhân xách đồ ăn, chẳng lẽ...
"Cái, cái gì chung cư?" Lâm Táo nỗ lực che dấu.
Hàn Luật: "Hoa Tân, thật là các cô?"
Lâm Táo xin giúp đỡ nhìn về phía chị họ.
Tần Lộ buông tay, em họ có thể nói dối, nhưng hiện tại người ta lại ở cùng một chung cư, khẳng định sẽ có thời điểm chạm mặt nhau, cùng với khi đó xấu hổ, không bằng hào phóng thừa nhận, dù sao Hàn Luật cũng không phải Mạnh Hoài An, xem hắn bộ dáng cung kính trước mặt Mạnh Hoài An, hai người này hẵn sẽ không can thiệp đến vấn đề sinh hoạt riêng của nhau."
Cô hướng em họ gật gật đầu.
Lâm Táo liền ngoan ngoãn thừa nhận.
Hàn Luật: "Thật khéo, 2 người đến đây lâu chưa? Có rảnh tôi mời ăn cơm?"
Lâm Táo thụ sủng nhược kinh, Hàn Luật tuy rằng thoạt nhìn thực thân sĩ, nhưng Lâm Táo quên không được bộ dáng lạnh như băng của hắn lúc đổi giày cho cô đâu.
"36, anh ở đâu?"
Hàn Luật không có trả lười, trực tiếp cúp máy.
Lâm Táo nghi hoặc nhìn về phía di động, có ý tứ gì? Hết pin?
Tần Lộ quay đầu, hướng cửa nhà mình nói: "Sẽ không đến đây tìm chúng ta chư?"
Lâm Táo: "Không thể, chúng ta với hắn lại không thân."
Thật sự không thân a! Còn không tính là quen biết!
Nhưng mà cô vừa nói xong, bên ngoài lại vang lên tiếng đập cửa.
Lâm Táo hoàn toàn cứng đờ.
Tần Lộ buồn cười đi mở cửa, đây chính là duyên phận sao?
Ngoài cửa, Hàn Luật một thận tây rang đen, hướng Tần Lộ mỉm cười: "Tần tiểu thư, lại gặp mặt."
Tần Lộ mời hắn vào cửa, kỳ quái hỏi: "Anh ở tầng mấy? Sao đến đây nhanh vậy?"
Hàn Luật: "36."
Lâm Táo đang muốn đứng lên, nghe xong lập tức đông cứng, hắn cũng ở tầng 36, kia chẳng phải là ở đối diện?
"Lâm tiểu thư, đã lâu không gặp." Hàn Luật đi tới trước mặt Lâm Táo.
Lâm Táo cười gượng: "Đúng vậy, đã lâu, cái kia...anh ăn cơm chưa?"
Hàn Luật nhìn về phía đồ ăn trên bàn, lắc đầu.
Lâm Táo....
Cô không nên hỏi chuyện này.
Tần Lộ trực tiếp đi đến phòng bếp mang ra một bộ bát đũa.