Chương 2: ĐỐT LỬA
Trên chuyến bay từ thành phố A tới thành phố B, có một cô gái xinh đẹp ngồi bên cửa sổ. Gương mặt tinh xảo đẹp đẽ gần như chẳng thoa chút phấn son nào, trông có vẻ non nớt, nhưng chiếc áo khoác kẻ ca rô kia vừa đủ để tô điểm thêm chút lạnh lùng hào sảng nơi khuôn mày, chiếc thắt lưng bó chặt lấy vòng eo thon nhỏ, quần áo màu xám càng làm tôn lên nước da trắng ngần của cô. Nhất là đôi mắt ánh nước kia, có lẽ là do nhìn chăm chú trời mây bên ngoài cửa sổ quá lâu, còn mang theo chút bi thương mơ hồ.
Cô tiếp viên hàng không tới thăm hỏi lựa chọn món ăn có chút không nỡ làm phiền tới khung cảnh đẹp đẽ này, nhưng vẫn chỉ có thể cất tiếng dò hỏi. Nhưng hỏi mấy câu cô gái xinh đẹp này vẫn đang ngẩn người chỉ đành vỗ nhẹ lên vai cô.
Lúc này Sở Hà mới như tỉnh khỏi cõi mộng, hốt hoảng chọn bừa lấy vài món, không dám nhìn đám mây ngoài cửa sổ nữa, rũ đầu ngẩn người nhìn màn hình điện thoại.
Từ khi nhìn thấy người kia, tuy đã không còn gặp lại anh nữa, cũng khuyên can bản thân nên thoát ra, nhưng trong đầu vẫn không ngừng hiện lên gương mặt kia, cô hối hận vừa rồi không nắm chắc thời cơ chạy lên bắt chuyện.
Cô chẳng có khẩu vị, vội vã ăn vài miếng cho có, sau đó nhìn những việc đang đợi xử lý chất thành núi ở trong mục ghi chú điện thoại, Sở Hà không nhịn nổi thở dài một hơi.
Lần này cô tới nước C là tham gia khóa học hè quốc tế. Tuy nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng khóa học được trường nổi tiếng thế giới tổ chức, có vô vàn người tài giỏi trong lịch sử, không chỉ việc tuyển chọn nghiêm khắc, nội dung học thuật cũng uyên bác sâu xa, lượng kiến thức rất lớn. Nếu không phải giáo sư mà cô sùng bái nhất sẽ tới dẫn dắt sinh viên, dựa vào cá tính của cô, căn bản không bao giờ tới hoạt động cạnh tranh kịch liệt, thậm chí có thể gọi là rồng tranh hổ đấu thế này.
Nếu đã muốn làm, cô không chấp nhận làm không đến nơi đến chốn, vậy thì khó tránh khỏi việc khẩn trương và bỏ ra công sức gấp bội.
Cô nhớ nhung chiếc ghế sô pha lười ở nhà mà. Nếu như được ở cùng anh đẹp trai kia thì tốt rồi….Dừng lại, dừng lại!
Đợi khi tỉnh táo lại, cô lại đọc vô số tài liệu trên máy bay. Lúc đi vào căn phòng khách sạn, cô vẫn vô cùng rối bời, không nhịn được lao thẳng người lên chiếc giường mềm mại. Sau khi cưỡng chế gạt hết những nội dung tư liệu linh tinh kia ra khỏi đầu, nhưng cô phát hiện còn hình như còn đọng lại chỉ có dáng vẻ của anh.
Gương mặt có đường nét đẹp đẽ sắc nhọn như dao, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng như băng đá, bờ vai rộng tràn đầy sức mạnh, cặp đùi lờ mờ có thể nhìn thấy cơ bắp được chiếc quần bò bó chặt lại, nếu như bị anh ấn trong lồng ngực, dùng cặp chân kia kẹp lấy hai đùi mình, dùng cặp môi mỏng gợi cảm kia đặt những nụ hôn triền miên nóng cháy, sẽ có cảm giác gì nhỉ…..Sở Hà không kìm nén được giơ tay che kín đôi mắt.
Vừa rồi trên máy bay cũng như vậy, không ngừng mường tượng ra đường nét của anh, lúc ấy là ở nơi công cộng, cũng chẳng cảm thấy thế nào. Nhưng lần này lại ở trên chiếc giường riêng tư, cơ thể vốn đã mềm oặt vì hành trình dài mệt mỏi, lúc nghĩ lại chuyện kia, cô phát hiện thân dưới đã có chút cảm giác ướt đẫm xấu hổ. Chỉ mới nghĩ đến mà thôi…toàn cơ thể đã mềm dại đi.
Sở Hà cảm thấy đúng là một lời khó nói hết. Chẳng qua chỉ chạm mặt anh một thần thôi mà….
Trong đầu vẫn đang giằng co, nhưng tay trái lại không nhịn được vuốt ve cơ thể. Cô dứt khoát nhắm mắt lại, để mặc con dã thú trong lòng phá lồng mà ra, mặc sức mở ra con sóng của mộng tưởng.
Bỏ đi, thừa nhận đi, rõ ràng vừa rồi trên máy bay cũng có một khoảnh khắc ham muốn, nếu mình mà là người yêu của anh, nếu như vừa rồi anh đang nói chuyện điện thoại với mình, toàn bộ những dịu dàng ấy đều thuộc về mình, nếu như bọn mình lên cùng một chuyến bay, tính riêng tư của khoang hạng nhất rộng rãi tốt lắm….
*
Truyện ngôn tình sắc giúp có khả năng điều khiển thành thạo lời nói, và khả năng lựa chọn từ ngữ chính xác để diễn đạt một ý niệm xác định, trước một khán giả cụ thể (sẽ nói thêm về điều này ở phần dưới), là điều rất cần thiết trong việc xây dựng lời nói, bài viết mạnh mẽ và có sức ảnh hưởng. Đây là kỳ vọng mà haha truyen mong muốn đen đến cho bạn.
Ghế ngồi chia tách khoang máy bay quá mực rộng rãi, từ bên ngoài không nhìn thấy ánh xuân bị ghế ngồi chặn mất. Người đàn ông dùng sức kéo cô gái ngồi lên đùi anh, siết chặt lấy bờ eo của cô, mặc sức vần vò cánh môi của cô.
Ban đầu cô gái cũng chỉ mặc cho anh chủ động, mang theo khoái cảm như dòng điện chạy xuyên qua não. Sau đó bờ môi quấn quýt càng lúc càng triền miên mãnh liệt, bị dụ dỗ tới mức không nhịn được đáp lại, đầu lưỡi nhỏ nhắn mạnh mẽ cuốn lấy của anh, bú mút lấy dòng nước trong khoang miệng của nhau vô cùng dâm dục, khung cảnh quá mức nóng bỏng, dòng nước chưa kịp được hút lấy chảy dọc xuống dưới, trượt thành một dòng dính ngấy trên chiếc cổ thiên nga trắng nõn của cô.
*
Trong khách sạn, từng trận thở dốc khe khẽ mà du dương bắt đầu vang vọng trong căn phòng yên tĩnh. Sở Hà không nhịn được liếm ướt hai đầu ngón tay, đặt vào trong miệng khuấy đảo lên, giống như đang đối diện với đầu lưỡi của người lạ ấy, hờ hững mút mát. Bàn tay vốn đang che đi đôi mắt chẳng biết từ khi nào đã mò xuống tới bầu ngực non mềm, nắn bóp vần vò nó.
Sở Hà chưa từng biết rằng bầu ngực của mình lại có xúc cảm đẹp đẽ kì diệu thế này. Trên thực tế, bình thường cô cũng khó mà kìm nén được ý nghĩ xấu hổ kia mà đụng chạm tới bầu ngực của mình. Hai vú của cô là hình giọt nước hấp dẫn nhất, làn da trời xinh đẹp đẽ, vừa mềm vừa trơn bóng. Không được coi là quá đồ sộ, nhưng một tay cô cũng không cầm hết được.
Rặng mây hồng bắt đầu nổi lên trên mặt, dần dần tới cổ, trên người, sau đó toàn bộ đều đỏ hết. Cảm giác ẩm ướt trên giường càng trơn trượt hơn.
Sở Hà không kìm được thầm nghĩ, nếu là bàn tay anh, có lẽ sẽ nắm được hết nhỉ. Liệu anh có thích không, hoặc là anh thích bầu vú đồ sộ hơn nữa….
Đại não không chịu khống chế nữa.
Bàn tay đã không nhịn được vươn tới nơi riêng tư mà hiếm khi cô đụng chạm tới kia, bàn tay chạm vào một mảng ướt dính. Cô như bị bỏng mà rụt tay về, gương mặt trắng nõn kia càng đỏ hơn. Lại không nhịn được vươn tay về phía ấy lần nữa….sau khi xoa nắn mấy cái, tiếng ngâm nga càng trở nên yêu kiều hơn.
*
Quần áo trên người đã cởi sạch chỉ còn lại một chiếc sơ mi thấp cổ, đúng lúc tiện cho anh cúi đầu bú mút lên vùng da trắng ngần trước ngực. Bàn tay ban đầu vốn còn đặt trên bờ eo chẳng biết từ khi nào không an phận bắt đầu mò vào trong áo sơ mi, chiếc áo sơ mi trắng như tuyết vị chơi đùa tới mức nhăn nhúm, bầu ngực căng phồng lên, cách một lớp áo sơ mi vẫn có thể lờ mờ cảm nhận được động tác bừa bãi của bàn tay anh.
Khung cảnh này cực kì khiến người ta mặt đỏ tim đập, không khí xung quanh dường như đều trở nên nóng rực. Tấm chắn trong ngoài, dường như là cách trời với đất. May mà xung quanh chẳng có ai, chẳng biết nếu như có người đi ngang qua, liệu có phát hiện ra được khung cảnh sống động ướt át ở góc này không.
Trong đôi mắt xinh đẹp thờ ơ kia chỉ còn lại ánh nước mê mang, gương mặt đỏ ửng mê li như say rượu, hệt như giao ra toàn bộ cơ thể lẫn trái tim cầu xin người ta hái lấy.
Trong đôi mắt như đầm nước mùa đông của người đàn ông kia tràn ngập dịu dàng, chỉ là ấm áp mê hoặc lòng người, phối hợp với gương mặt quá đỗi đẹp trai mạnh mẽ, đôi mắt quá đỗi sâu thẳm kia, nụ cười ta tứ bên môi, càng khiến người ta có cảm giác rơi vào vòng xoáy nguy hiểm. Giọng nói ấy dễ nghe mang theo âm khàn từ tính, dường như đang dỗ dành khẽ nói:
“Cục cưng, bầu vú của em đẹp lắm, anh rất thích nó.”
Đôi bàn thay thô ráp mạnh bạo ra sức nắm bóp hai bầu vú đẫy đà, mang theo luồng nhiệt như đốt cháy người của anh, hơi thở dốc càng nặng nề hơn. “Yên tâm, không có ai qua đây đâu.”
Đôi mắt cô gái trở nên trống rỗng, đã không nghe thấy anh đang nói gì nữa, cũng quên mất bản thân mình đang ngồi trong khoang máy bay lơ lửng giữa tầng mây. Môi lưỡi bàn tay nóng bỏng của người đàn ông hệt như đang đốt cháy thần kinh, chỉ còn lại cảm nhận rung động nhất của cơ thể.
“Ahhhh, nóng quá! Không được….Ahhhhh…..”
Không có cách nào chống cự nổi bàn tay to đang chơi đùa bờ eo thon mềm như rắn nước kia. Thân dưới của cô gái đã ướt đẫm như thủy triều. Anh vươn mấy đầu ngón tay vào, đâm cắm xung quanh. Chất lỏng đã thấm ướt chiếc đệm mềm trên ghế ngồi.
“Chậc, nhiều nước quá nha. Em yêu dâm thật.” Giọng nói của anh trầm khàn, giống như mang theo chiếc câu, cả linh hồn của cô đều bị câu đi mất.
Cây gậy vừa nóng vừa cứng kia nhanh chóng dùng sức đâm vào, một tay dùng sức bóp chặt bờ eo mềm mại, xúc cảm đẹp dẽ dưới bàn tay khiến người ta không thể nào cầm lòng được, một tay khác đang ra sức khuất đảo trong khoang miệng cô, ánh nước bắn ra bốn phía. Cô gái hệt như bị đóng chặt trên ghế ngồi của máy bay, đôi bồng đảo không chịu khống chế dập dềnh lên xuống. Dường như cô sắp không chịu nổi khoái cảm kịch liệt bậc này, lắc đầu lung tung, ngay sau đó gương mặt bị ấn lên khung cửa sổ, bị ép nhìn áng mây đang di chuyển bên ngoài, và mặt đất di động với tốc độ nhanh chóng phía dưới.
“Cục cưng, chúng ta đang làm tình trên không đó. Kẹp chặt như thế này, có phải rất thích phong cảnh bên ngoài kia không?”
Cơ thể cô gái nhích lên trên hệt như không thể chịu đựng nổi nữa, sau một tiếng ngâm cao vút, cả người mềm oặt ngã vào trong lòng người đàn ông.
*
Máy bay đang trên mây, Sở Hà cũng như đang trên mây.
Nằm thêm mấy phút mới khôi phục lại được chút sức sống. Cô đứng dậy đi vào phòng tắm để tắm rửa. Dòng nước chảy từ trên cao xuống, róc rách qua bầu vú bị chơi đùa đỏ rực, bên trên còn mang theo mấy vệt đỏ chót do dùng sức vần vò quá nhiều.
Giọng nói trần khàn trong mộng tưởng kia lại vang lên.
“Cục cưng dâm quá.”
Cơ thể cô không nghe theo khống chế run lên. Hai bàn tay che lấy mặt, Sở Hà nhận ra rằng, cô xong đời rồi.