Háo Sắc Do tạo Hóa

Háo Sắc Do tạo Hóa

Mô Tả:

Không biết từ lúc nào mà anh từ tên nhóc kỳ quặc tùy hứng biến thành người đàn ông biết cách chăm sóc thế này nữa.Tôi đã nói anh không cần cực khổ như vậy, sau khi tốt nghiệp là có thể...., anh không cần quá lo lắng. Nhưng anh lại muốn nhìn tôi thì mới thấy vui vẻ, nên hiện tại thà rằng anh chịu mệt một chút cũng muốn tôi ở lại cùng anh cho tới lúc tốt nghiệp. Tôi ngoại trừ đau lòng còn có cảm động không thôi.

Chương 2 : Cậu... cậu....

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình  này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện

“Cậu có người trong lòng không?” Không thể chịu nổi, tôi chỉ có thể hỏi thăm người bạn khác giới duy nhất của mình.

“Hỏi cái này làm gì thế?” Trịnh Hàn Thư khựng lại, nghiêm mặt nhìn tôi.

Tôi thấy hắn nghiêm mặt cũng không biết nên hỏi tiếp thế nào, nhìn đồng phục ka ki của hắn, tôi chỉ có thể lặng yên ngẩn người, đột nhiên, môi hắn tiến tới đụng khẽ môi tôi.

“Cậu… cậu… cậu làm gì vậy?” Tôi hoảng sợ đứng thẳng người dậy, đưa tay chỉ vào hắn.

“Không có gì, đột nhiên muốn hôn nhẹ một cái xem sao.” Hắn nói một cách vô tội, sau đó đột nhiên quay đầu nói: “Môi cậu khô quá.”

Tôi chỉ có thể trừng mắt, vuốt vuốt môi mình.

Nói thật, tôi không ghét Trịnh Hàn Thư, nhưng hắn cũng giống như em trai tôi vậy, sau đó còn đoạt đi nụ hôn đầu của tôi, bây giờ lại tỏ ra như chẳng có chuyện gì, tôi hoàn toàn không biết nên tức giận hay khóc lóc nữa!

Từ ngày tôi lên cấp 3 trở đi, việc tiếp xúc với hắn cũng ít đi nhiều, sau đó hắn cũng chẳng lựa chọn như tôi mà là tới trường C ở Đài Bắc để học, đó còn là một trường cấp 3 nam sinh, điều này khiến cho người trong hai gia đình chúng tôi phải kinh ngạc sợ hãi, sau đó rất lâu tôi cũng không gặp được hắn. Tới hôm nay tôi mới phát hiện ra, hắn dường như cao hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi.

Sau khi bị hắn hôn, tôi lại phát hiện ra rằng, Trịnh Hàn Thư đã biến thành một người đàn ông. Cao tới mức tôi đánh không tới đầu hắn, cường tráng như có thể lập kín tường, điều không thay đổi chỉ là gương mặt dễ thương như trước mà thôi.

Sau nụ hôn này đó, tôi mới phát hiện ra sau này đầu óc tôi không còn nghĩ tới người tôi thầm mến nữa, mà chính là kẻ đang học ở Đài Bắc kia.

Năm tôi thi lên đại học, tôi đã điền nguyện vọng vào T Đại từ lâu, vì cũng ở lại Đài Bắc, cho nên ba mẹ tôi nói quyết định cho tôi và Hàn Thư cùng thuê một căn hộ, để chăm sóc lẫn nhau. Cho nên, chúng tôi đã chuyển tới một căn hộ nhỏ có hai phòng hai sảnh.

“Cậu có nhớ nhà không? Chắc sẽ sớm được về thôi, cũng không xa mà.” Buổi tối ngày đầu tiên, Trịnh Hàn Thư sợ tôi không quen nên tới phòng tôi nói chuyện để giúp tôi khuây khỏa.

Tôi chỉ khẽ gật đầu, bởi vì tôi rất nhớ chuyện hắn hôn tôi ngày đó.

“Ngày đó vốn muốn tìm cậu nhìn xem, cậu đừng suy nghĩ nhiều. Mà cậu không tò mò ư?” Hắn cười ngồi vào bên cạnh tôi.

“Ưm… dường như có một chút.” Tôi tự hỏi mình, tôi luôn thắc mắc muốn tìm hiểu cho rõ vì sao hai người yêu nhau nhất định phải dùng nụ hôn để biểu hiện tình yêu? Cuối cùng thì hôn môi có tốt đẹp như thế hay không?

“Chúng ta luyện tập thêm một lần, coi như luyện tập nhé.” Nụ cười của hắn lệch sang một bên.

“Được.” Nói thật, tôi không ghét hắn, vì thế tôi đồng ý.

Nếu cha mẹ hai nhà biết ngay buổi tối đầu tiên chúng tôi đến đã môi lưỡi quấn quýt, sau đó còn ôm nhau ngủ thì không biết họ có tức đến chết hay không?

Ở chung hai tháng, Trịnh Hàn Thư luôn mặc kệ hắn đã lên năm thứ ba, cuối tuần nào cũng quấn quýt lấy tôi kéo tôi cùng hắn xem đống AV mà hắn cất giữ, nói là muốn học tập. Tới tận bây giờ tôi vẫn không hiểu sao bản thân mình lại có thể đần độn như thế nữa, lại hoàn toàn tin tưởng lời nói của hắn.

Khi một nam một nữ cứ ở nhà xem AV mãi, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Tôi nên cảm thấy may mắn là qua hai tháng chuyện đó mới xảy ra!

Mỗi khi xem xong cảnh nam nữ đói khát kêu gào, đong đưa cuồng loạn trên ti vi, tôi sẽ luôn cảm thấy có chút động tình, hạ thân cũng có cảm giác kích thích. Dĩ nhiên, tôi cũng nói chuyện này với Hàn Thư.

“Thật không?” Hắn lại cười lệch miệng.

“Ừm.”

“Có muốn thử xem sao không?” Hắn chậm rãi dụ dỗ tôi.

“Không thể làm bậy được, sẽ mang thai đấy.” Kiến thức cơ bản đó ai cũng phải biết, chẳng hiểu vì sao mà tôi lại luôn tin tưởng Trịnh Hàn Thư quá mức như thế, đến nỗi khi mà hắn nói muốn thử với tôi, tôi cũng chỉ lo lắng tới việc sẽ mang thai chứ không lo lắng sẽ bị thất thân!

“Tớ có bao cao su.” Hắn lấy ra một chiếc hộp hình vuông màu bạc đóng gói cẩn thận.

“Nhưng mà…”

“Tớ chỉ muốn thử xem sao thôi, sẽ không làm cậu tổn thương, cậu không biết đâu, học sinh cấp 3 ở Đài Bắc có rất nhiều người đã làm, tớ thường bị bạn học trêu chọc vì chuyện đó, cậu nhẫn tâm nhìn tớ mất mặt ư?” Hắn cố tình tỏ ra ấm ức nói.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình  này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện

“Được rồi!... không thể dùng sức quá nhé.” Tôi cũng không muốn kêu ré nên như mấy phụ nữ trên ti vi đâu.

“Ừm.” Hắn gật đầu khoe mẽ, miệng cười hơi lệch.

Cho tới tận giờ tôi vẫn cảm thấy mình rất ngốc, hơn nữa sau này tôi mới biết khi hắn cười lệch miệng sang một bên, chính là đang tính toán tôi, nhưng mà tôi cũng bị hắn lừa tới nửa năm. Vì sao lại dễ dàng bị hắn lừa gạt như thế? Có lẽ là vì tôi cũng thích hắn.

“Thật sự muốn cởi ra ư? Nhưng mà eo tớ có mỡ thừa…” Tôi nhìn hắn lại gần, hơi xấu hổ nói.

“Không sao đâu.” Hắn lập tức cởi bỏ áo của mình, sau đó nói: “trước khi ngủ tớ đều cởi hết ra mà.”

“Vậy…” Tôi bất đắc dĩ cúi đầu, muốn cởi ra nhưng mà vì cuống quýt khi bị nhìn chằm chằm, mãi không cởi được hàng cúc áo ra.

“Tớ giúp cậu.” Hắn tỏ ra tốt bụng cười.

Chỉ một lát sau, áo ngủ của tôi đã rơi xuống đất, bây giờ tôi chỉ mặc mỗi áo lót và quần lót nhỏ. Dường như cảm nhận được sự lo lắng của tôi, hắn cởi bỏ quần của mình, sau đó chậm rãi nằm xuống bên tôi.

“Tớ cũng giống cậu, bây giờ chúng ta ngang hàng rồi.”

“Chờ tớ cởi sạch chắc phải rất lâu, tớ không như thế ở trước mặt người khác bao giờ.” Tôi quay đầu nói với hắn.

“Không sao cả, tớ có kiên nhẫn…” Hắn cười cười nói, sau đó xoay người đè lên thân tôi.

“Cậu muốn làm gì? Tôi nghẹn ngào kêu lên.

“Dạy cậu chuyện rất sung sướng.” Sau đó, hắn chậm rãi áp môi lên môi tôi.

Trải qua hai tháng hôn môi, tôi đã sớm quen với mùi vị môi hắn, cũng quen với những cái liếm cắn mút đảo của hắn, tôi đáp lại nụ hôn của hắn một cách vô thức.