Tinh Túy tình yêu

Tinh Túy tình yêu

Mô Tả:

Mô tả : Truyện Ngôn Tình Sắc Tinh Túy Tình Yêu thuộc thể loại ngôn tình, cao h, tổng tài, sủng, 1vs1, 3S... Muốn làm một nhân viên nữ cũng không hề dễ dàng chút nào. Tiêu hạ Không phải ngươi nói ai có thể làm được ngươi, ngươi sẽ cho người đó làm bạn trai sao? Ngươi nói bậy Bổn thiếu không nói bậy, làm sẽ biết

Chương 1 : Cái gì?

Trong văn phòng, Sở Y Lam đang ngồi sơn móng tay với màu vỏ sò mà cô yêu thích nhất, khuôn mặt nhỏ cười rộ lên có má lúm đồng tiền nhợt nhạt, một mái tóc không dài xoắn lại, còn có chiếc mái nghiêng rất dài, đôi môi phấn nộn màu hoa anh đào nhẹ nhàng nhấp lại, thật cẩn thận nhìn chằm chằm tay mình.

Vừa mới tô xong ngón tay cuối cùng cửa văn phòng đã đột ngột bị đẩy ra.

Người tiến vào là Tiêu Hạ - thủ trưởng của cô. Tiêu Hạ vẫn luôn nghiêm mặt, ánh mắt liếc đến móng tay mà cô vừa sơn, mày nhẹ nhăn, đôi đồng tử vốn dĩ đã sâu thẳm lăng lăng nhìn thẳng vào cô, nhấc lên môi mỏng, "Y Lam, ngày mai đi công tác cùng tôi."

Cô còn chưa mở miệng, Tiêu Hạ đã xoay người đi rồi.

Đi công tác? Chuyện này tám đời cũng không tới phiên cô đi đi? Bí thư của Tiêu Hạ đâu, bí thư chạy đi đâu chết rồi? Tại sao lại kêu cô đi công tác cùng Tiêu Hạ? Năm trước lúc cô tốt nghiệp đại học, dựa vào quan hệ của dì, cô mới được đưa tới công ty của Tiêu Hạ để đi làm. Tiêu Hạ đối đãi với cô không tệ. Cô vừa tiến công ty nửa năm liền an bài cho cô một công việc thanh nhàn mà tiền lương lại cao - chủ quản bộ hành chính.

Ở công ty, cô cùng Tiêu Hạ tiếp xúc với nhau không nhiều lắm, một tháng cũng chỉ gặp một lần. Cộng sự bộ hành chính nói Tiêu Hạ là thiên tài, hắn là dựa vào năng lực để ngồi trên vị trí tổng giám đốc hiện giờ. Nghe đồn, hắn không thích nữ nhân, lúc trước có một nữ bí thư xinh đẹp đối với hắn có tình ý đã bị hắn sa thải, tiền lương cũng chưa đưa, cuối cùng nữ bí thư kia bị điều đến Thành Nam để nhậm chức. Một năm nay ở công ty, các câu chuyện về Tiêu Hạ cô nghe không ít, mà cô đối với Tiêu Hạ chỉ có một nhận tri: Âm tình bất định.

Sáng sớm hôm sau, cô cùng Tiêu Hạ ngồi hai canh giờ trên phi cơ để tới thành phố C.

Tới khách sạn, Tiêu Hạ thuê phòng, sau đó hắn chỉ đạo cô đi làm công việc.

"Hội nghị ba ngày sau mới bắt đầu, những thứ cần chuẩn bị cô đều mang theo chứ?"

Ba ngày sau mới bắt đầu? Vậy hôm nay hắn tới đây làm gì?

"Chuẩn bị tốt rồi, đều thỏa đáng." Cô tươi cười một cái, nhàn nhạt, đẹp dị thường.

Tiêu Hạ nhìn thoáng qua, ngay sau đó dời mắt đi, "Vậy tốt, mau thay quần áo, đêm nay cùng tôi đi đến tiệc rượu."

Đi vào tiệc rượu, các doanh nhân ăn mặc đẹp đẽ quý giá lại tinh xảo. Xã hội thượng lưu chính là tràn ngập trong vàng son. May mắn cô có mang theo một bộ váy cổ sâu chữ V gợi cảm, bằng không buổi tham gia tiệc rượu này sẽ mất hết mặt mũi.

Cô không thích không khí nơi này nên đành phải bưng một ly rượu nho, mới nhấp hai ngụm, thiếu chút nữa đã sặc đến ống quản. Còn tốt, sau lưng có đôi tay vẫn luôn vỗ về lưng cô, giúp cô thuận khí.

"Thật đúng là ngốc." Đôi mắt đen như hồ sâu của Tiêu Hạ nhìn cặp đồi tuyết lõa lồ, làn da màu hoa bách hợp, cảm xúc mềm nhẵn, trong lòng có một cổ khô nóng.

Một thân tây trang cùng giày da của Tiêu Hạ trước sau như một, ít khi nói cười, mặt mày lạnh lùng, có vài phần sắc bén cùng tinh anh. Thật là đến nơi nào đều là hàn băng ngàn năm, bảo đảm làm người từ khoảng cách năm mét có hơn cũng có thể cảm giác được lạnh lẽo. Cô khụ vài tiếng mới hòa hoãn lại, ngượng ngùng cười cười, sắc mặt tổng giám đốc thật không tốt, có phải cô đã làm sai cái gì không a? Nhưng cô cũng chưa có làm cái gì a.

Tiệc rượu đã qua phân nửa, cô đứng ở một bên cũng không giúp đỡ được gì, nhưng thật ra Tiêu Hạ thường thường lạnh nhạt liếc mắt cô một cái, làm cô sợ đến run lên.

Lúc cô vừa đứng thẳng, trên bộ tây trang của Tiêu Hạ không biết bị ai đổ rượu vang đỏ lên, Tiêu Hạ quăng cho cô một câu lãnh ngữ: "Cùng tôi đi buồng vệ sinh!"

Cô lấy khăn ướt trong túi ra, ngồi xổm xuống giúp Tiêu Hạ chà lau rượu trên ống quần. Hắn rũ mắt, bởi vì cổ áo có chút rộng nên một đôi ngực tuyết trắng phập phồng liền bay vào mi mắt, no đủ trắng nõn, mềm ấm tốt đẹp, mơ hồ còn có thể thấy được quả đào hồng phấn bên trong.

"Đứng lên." Hắn ẩn nhẫn mở miệng, hầu kết lăn lộn, âm thanh trầm thấp, giống như một cây cổ thụ đang căng thẳng.

"Còn chưa có lau khô đâu." Cô e dè nói.

Tiêu Hạ cũng không dài dòng, cánh tay dài duỗi ra, cô đã bị hắn kéo lên đè trên vách cửa của buồng vệ sinh. Sau đó trên môi liền cảm nhận được xúc cảm mềm mại lạnh lẽo, cô kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Tiêu Hạ, trong đầu một mảnh hỗn độn, động tác của hắn khiến cô hoàn toàn ngốc.

"Hỗn đãn." Thật vất vả thoát môi hắn, trong mắt liền ứa ra nước mắt, sắc mặt tức giận.

"Sở Y Lam, cô bớt tỏ vẻ rụt rè đi!"

"Tổng giám đốc, anh uống quá nhiều rượu rồi phải không?" Khuôn mặt nhỏ của cô bị chọc tức phình lên, sắc mặt đỏ bừng, một đôi mắt sáng chứa nước mắt kích động trào ra nhưng không có rơi xuống, cực kỳ giống chim cút nhỏ chịu ủy khuất, đáng yêu lại đáng thương, nhìn thấy mà đau lòng.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Tiêu Hạ gắt gao đè cô lại, nắm cằm nhỏ của cô, thưởng thức bộ dáng cô phẫn hận cùng thịnh nộ, ở trong mắt hắn bộ dạng này của cô chỉ là đang giả bộ mà thôi, "Sở Y Lam, con người dâm đãng phóng túng trên WeChat chạy đi đâu rồi? Hả?"

Cái gì? WeChat? Dâm đãng phóng túng?

"Anh nói cái gì?"

Thực tốt a, quên nhanh như vậy. Tiêu Hạ bức cô đối diện với hắn, một tay vuốt lưng cô, đầu ngón tay lạnh lẽo theo đường cong mà chảy xuống, vói vào váy, bóp lấy cái mông vểnh non mềm nhẵn nhụi, thuận thế áp tới, đem cô áp vào trong lòng ngực mình, thanh sắc sâu kín, "Không phải cô nói ai có thể làm được cô, cô liền cho người đó làm bạn trai sao?"

Khi nào cô nói qua loại lời nói như vậy? Rõ ràng là oan uổng a!

"Anh nói bậy!" Không an phận vặn vẹo thân mình, thế nhưng phát hiện một vật cứng đang nóng cháy đặt trên bụng nhỏ của mình, hơi hơi rung động, hưng phấn mà cực to, thô thô cứng cứng.

"Bổn thiếu không nói bậy, làm sẽ biết!" Hắn cảm thụ mớ thịt mềm mại trong lòng bàn tay, mềm mại giống một đoàn bông vải, làm người ta yêu thích không thể buông tay.

Ai muốn làm cùng hắn? Cô liều mạng phản kháng, tay chân cùng sử dụng nhưng không thể đả động hắn chút nào, "Tiêu Hạ, đây là cưỡng gian! Đây là phạm pháp!"

"Cưỡng gian? Đợi chút cô bị thao sướng thì liền không phải cưỡng gian!" Tiêu Hạ phủ lên cánh môi cô, bàn tay to đem hai cổ tay cô trói trong tay, kỹ xảo trúc trắc cạy môi cô ra, mở ra hàm răng cắn chặt, tiến quân thần tốc, khuấy trộn nước bọt trong miệng cô.

Không muốn không muốn, cô ở trong lòng hò hét, nhưng mà ma trảo trên mông cô cư nhiên chuẩn xác không lầm tìm được khóa kéo của váy, nhất thời dùng sức, váy của cô bị chảy xuống, phong cảnh từ vòng eo trở lên liền bại lộ, vòng eo nhỏ nhắn, đường cong tốt đẹp, ngực tuyết mềm mại tựa nhũ, đầy đặn, đứng thẳng không có một tia rủ xuống.

"A! Không mặc nội y mà còn nói mình không dâm đãng?" Hắn nắm một bên vú đầy đặn để trong tay xoa nắn, hung tợn bóp đầu vú làm nó lớn thêm một vòng, nhan sắc cũng diễm lệ thêm không ít.

"Không, anh đừng như vậy, anh buông tôi ra, bằng không tôi sẽ la lên!" Cô cơ hồ muốn rớt nước mắt.

"La lên? Cô định kêu người tới xem tôi thao cô như thế nào sao?"

Lời vừa nói ra, Sở Y Lam đối với Tiêu Hạ lại có thêm một định kiến: hắn không phải tổng giám đốc mặt đầy băng sương không tham nữ sắc, kỳ thật hắn là một tên vô sỉ hạ lưu đê tiện. Gay gì đó là giả! Đều là ngụy trang!

"Tiêu Hạ, anh buông tôi ra! Phải làm thế nào anh mới có thể buông tha cho tôi chứ!?" Thật sự cô rất sợ, trên mặt hắn ghi rành rành chữ "nhất định phải được" làm đầu quả tim của cô đều lạnh, cả người phát run, dường như đã rơi vào một cái bẫy, đang chờ bị người ta lột da róc xương ăn sạch sẽ.

Hắn cười như không cười, ánh mắt thâm thâm trầm trầm, khóe môi lộ ra một độ cung quỷ dị mà kiêu ngạo, "Từ lúc cô nói câu nói kia, cô nên biết mình đã không có đường lui. Tôi muốn thao cô thì làm sao có thể buông tha cho cô chứ?"

Câu nói kia căn bản không phải do cô nói, tính của cô hàm súc nội liễm, sao có thể nói ra lời nói không biết xấu hổ như vậy? Chuyện này nhất định là hiểu lầm!

"Tôi không có nói, thật sự không có, anh bị lầm rồi phải không?"

"Chứng cứ trên WeChat tôi còn giữ, cô phủ nhận cũng vô dụng. Không nghĩ tới Y Lam của chúng ta dâm đãng như vậy. Còn muốn nam nhân thao được cô mới có thể trở thành bạn trai của cô, nhưng thật ra tôi muốn thử xem bản thân có tư cách này hay không a."

Nhóm WeChat? Căn bản cô không có nói chuyện trong nhóm công ty trên WeChat thì làm sao có thể nói lời như vậy?

Không chấp nhận cô phân tâm, Tiêu Hạ thưởng thức một bên vú, nhiệt độ lòng bàn tay truyền tới thân thể của cô, nơi riêng tư cũng cảm thấy ngượng ngùng mà có phản ứng, trên quần lót mỏng manh hơi ướt át, vì chống lại loại cảm giác thấy thẹn lại phẫn hận này, cô đành phải kẹp chặt hai chân, muốn làm xuân thủy bên trong không thể chảy xuôi ra nữa.

"Không cần..." Cô không thể động đậy, đành phải dùng hai mắt vô tội nhìn hắn.

"Đợi một chút liền cần thôi." Khóe mắt hắn toàn là ánh sáng tà tứ, một đôi môi mỏng nhẹ nhàng mở ra, câu ra lời nói bá đạo nhợt nhạt.

Cái tên Tiêu Hạ này thật sự quá khủng bố, cô hoàn toàn không nghĩ tới hắn sẽ đối xử với cô như vậy!

"Tiêu Hạ, tôi sẽ cáo trạng anh!" Cô cắn răng, trong mắt có một tia tàn nhẫn, "Anh là loại người mặt người dạ thú."