Chàng Bất Lương Đa Tình
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
truyện tiểu thuyết ngôn tình Chàng Bất Lương Đa Tình Hạ Tử Đàm, chuyên gia thiết kế thời trang người Hoa đứng đầu Paris.Ngoài tài năng xuất chúng, thì anh còn nổi tiếng với danh hiệu dịu dàng đa tình.Vì muốn đại diện hãng thời trang của anh, Lam Hiểu Hi một mình bay đến Pari.Nhưng, đã gặp được anh mà anh lại luôn từ chối lời đề nghị của cô.Cho đến khi cô liều lĩnh mở miệng đáp ứng tất cả điều kiện của anh.Nói rằng cô nguyện ý cởi hết đồ trên người để làm model (người mẫu) của anh
Chương 31 : Lam Hiểu Hi xin lỗi
Lam Hiểu Hi xin lỗi nhìn anh. “Không phải như thế, Hà Mân, anh hãy nghe em nói…”
“Em cho rằng người đàn ông cao cao tại thượng kia sẽ thật yêu em? Em ngu à? Đầu đất à? Em cho rằng em sẽ ngồi vững chắc cái ghế Hạ phu nhân kia ư? Không phải chi là giao dịch thôi sao? Chẳng lẽ em cho rằng em có thể thật sự trở thành vợ của anh ta? Bên cạnh người gã có vô số người đẹp, muốn thân hình có thân hình, muốn gia thế có gia thế, em cho rằng gã sẽ để ý đến em? đúng không? Coi như là như vậy, anh ta cũng chỉ là vui đùa một chút đối với em mà thôi, chẳng lẽ em cho là thật?”
Lam Hiểu Hi cắn môi, một câu cũng không phản bác.
Từng chữ từng câu của Hà Mân đều cháy đốt lòng của cô, anh nói xong, lại không thể nói đó không phải là sự thật.
“Em biết rõ anh ấy không yêu em, nhưng mà, em muốn chia tay với anh cũng không phải bởi vì anh ấy.”
“Vậy là cái gì?”
“Em không thể ở cùng một chỗ với anh. . . . . . Phải nói, em phát hiện em không yêu anh, giống như. . . . . . Cho tới bây giờ cũng chưa từng yêu anh. . . . . .em biết em nói như vậy rất quá đáng, thật xin lỗi vì em nhận ra trễ đến vậy, em cho là giữa nam nữ yêu nhau chỉ cần có tâm là được, nếu như em không gặp được tình yêu thật sự thì chưa chắc em đã nhận ra, nhưng. . . . . . Anh ấy xuất hiện, cũng khiến em biết cảm giác yêu một người là thế nào. . . . . . Hà Mân, thật xin lỗi, đều là lỗi của em, xin anh tha thứ cho em.”
Hà Mân nhìn chằm chằm cô, lửa giận tăng lên. “Cho tới bây giờ đều là tôi vứt bỏ đàn bà, chưa có người đàn bà nào vứt bỏ tôi!”
“Thật xin lỗi.” Cô thủy chung cúi đầu. Anh muốn oán cô, tức giận cô ,trả thù cô thế nào, cô cũng không đáp trả, chỉ có thể nhận.
“…!”
“Thật xin lỗi.” Cô liên tục nói xin lỗi.”Là lỗi của em.”
Hà Mân đứng dậy. “Hóa đơn em trả đi!”
Nói xong, anh giận đùng đùng rời khỏi phòng ăn.
Lam Hiểu Hi nhìn hóa đơn trước mắt , cảm thấy không biết nên khóc hay cười đây, trước kia làm sao cô lại cảm thấy người đàn ông này rất thích hợp làm chồng đây?
Nhưng mà, cũng không thể trách anh được, dù sao cũng là lỗi từ phía cô, ngàn lỗi vạn lỗi đều là của cô, anh tức giận như thế cũng là chuyện đương nhiên.
Đứng dậy, trả nợ Lam Hiểu Hi đẩy cửa phòng ăn ra, đi trên đường cái, gió rét tạt vào mặt khiến cô khẽ rùng mình một cái.
Làm như vậy, đúng chứ?
Coi như Hạ Tử Đàm không thương cô, nhưng cô đã yêu anh mất rồi, thì không ở chung một chỗ với Hà Mân.
Đường tình yêu, bất kể gập gềnh thế nào, đều không muốn phụ lòng của mình, như vậy mới không hối hận.
Đúng không?
★★★
Một đêm này, Lam Hiểu Hi ngủ không tốt.
Cô một mực nghĩ về Hạ Tử Đàm, ngày hôm qua ánh mắt khi anh để cho cô đi, giọng nói kia, vẫn giống như hòn đá đè trên lồng ngực cô, nghĩ đến tối hôm nay có bữa tiệc mà các đồng nghiệp làm, cô phải nắm tay Hạ Tử Đàm làm bộ yêu thương ngọt ngào, cô cũng không tự tin lắm.
Cô rời giường, đánh răng rửa mặt, không nghe thấy tiếng chuông điện thoại bên ngoài vẫn vang, đợi khi cô đi ra khỏi phòng tắm nghe điện thoại di động thì đã có mười mấy cuộc gọi nhỡ, đang muốn nhìn một chút là ai gọi tới, điện thoại di động lại vang, là quản lý Lô.
Cô vội vàng bắt máy ——
“Alo, tôi là Hiểu Hi.”
“Cô lập tức đến công ty! Ngay lập tức!” Lô Mỹ Lâm nói xong đã cúp điện thoại.
Lam Hiểu Hi nhìn chằm chằm điện thoại di động, mí mắt giật giật có chút bất an, rất muốn không đi, nhưng vì phải giữ chén cơm đáng yêu, cô quyết định phải ngoan ngoan nghe lời.
Nhưng cô không khỏi cảm thấy kỳ quái, dù sao thân phận bây giờ của cô còn là Hạ phu nhân, theo lý mà nói Lô quản lý cũng không dám ra lệnh như vậy với cô mới đúng.
Chuyện có chút quỷ dị, hơn nữa, cô vẫn còn trong thời gian nghỉ kết hôn.
Chỉ là, đáp án rất nhanh biết được, khi Lam Hiểu Hi bước vào phòng làm việc SS thì ánh mắt mỗi người nhìn cô vô cùng bí mật, nghị luận ầm ĩ, chắc chắn có việc liên quan đến cô rồi.
Cô mở cửa phòng làm việc của Lô quản lý ra, còn chưa có ngồi xuống, một tờ báo đã bay xuống trước mặt cô, dòng chữ nổi bật rất nhanh đập vào mi mắt ——
Âm mưu lớn của thế kỉ!
Người phụ tá nhỏ vì muốn tranh thủ quyền độc quyền đã bán mình làm phu nhân của chuyên gia thiết kế thời trang!
Thiết Kế Sư Hạ vì muốn tài sản của nhà Chức Điền, không thể không ngoan ngoãn đeo nhẫn cưới?
Lam Hiểu Hi sững sờ nhìn chằm chằm trang đầu tờ báo giải trí, cảm giác toàn thân máu chảy ngược. . . . . .
“Chuyện gì xảy ra? Lam Hiểu Hi! Tôi có bảo cô vì quyền độc quyền mà leo lên giường người ta sao? Tôi còn đang suy nghĩ làm sao cô được như vậy, nguyên lai là dùng thủ đoạn giả kết hôn cái này để lấy được quyền đại lý? ! Như vậy coi như xong, tin tức báo đã lên! Cô bảo công ty lên tiếng thế nào hả? Rõ ràng từ một chuyện tốt, lại bị cô làm mất hết cả mặt mũi rồi, cấp trên nói muốn cắt chức, cô có lời gì muốn nói?”
Mất thể diện? Đúng vậy, rất mất thể diện! Sẽ không người nào mất thể diện hơn cô!
Vốn là phượng hoàng được người người ca ngợi, trong một đêm biến thành kĩ nữ bán mình, ha ha, hài kịch ghê . . . . . .
“Lam Hiểu Hi, rốt cuộc cô có nghe tôi nói chuyện không?” Lô Mỹ Lâm rống lớn, giày cao gót trên mặt đất mài mài. Cô hận Hiểu Hi đã lâu, bây giờ bị cô túm được cái đuôi rồi, không cho cô đạp mấy cái trên đầu, sao tiêu mối hận trong lòng được?
Ngày hôm qua, Hà Mân đem toàn bộ chân tướng nói cho cô nghe, còn nói với cô rằng anh nhất định sẽ báo thù.
Cô thật không nghĩ tới tên Hà Mân kia sẽ vì người đàn bà trước mắt này, thà lấy được ngọc vỡ còn hơn, đem tin tức này báo cho giới truyền thông, cũng không quản người lãnh đạo trực tiếp như cô mất đi công lao về quyền độc quyền, bất kể cách đó có thể chọc giận Hạ Tử Đàm.