Mô tả hình ảnh

Tổng Tài Yêu Em Không

Truyện đã Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Em có biết vì sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út hay không? Vì ở ngón tay ấy có một mạch máu chạy thẳng đến tìm. Khi anh đeo chiếc nhẫn này vào tay của em tin tức là trái tim của chúng ta đã gắn bó với nhau. Dù sau này có bao nhiêu sóng gió đi nữa chúng ta cũng mãi không chia xa.

Chương 10 : Đinh một tiếng

Nhìn thấy bộ mặt đáng ghét của Ngạo Thiên, Thiên Hương bĩu môi khinh thường, chắc có lẻ vì sự hiện diện của người đàn ông này nên mọi chuyện mới thành ra như thế này, không thuận lợi chút nào.

Thiên Hương đảo mắt bày ra vẻ mặt chán ghét, xoay người lại không muốn đối diện với anh.

"Đinh"

Đinh một tiếng cánh cửa thang máy được mở ra, đập vào mắt cô chính là con số 56 mạ vàng thật lớn chói cả mắt, dán trên bức tường đá hoa cương màu trắng trước mặt.

Lúc này Thiên Hương mới ý thức được mình đã đi đến tầng cao nhất của khách sạn The Palm, tầng dành riêng cho những vị khách VIP.

Suy nghĩ một chút cô không quan tâm, liền vội vàng bước ra ngoài vì trong lòng thật sự không muốn ở cùng chỗ với người đàn ông đáng ghét này, dù chỉ là một phút.

Người gì mà lúc nào cũng bày ra bộ mặt nghiêm nghị, lạnh lùng khiến người đối diện cảm thấy khó chịu.

Thiên Hương không muốn sự xuất hiện của Ngạo Thiên ảnh hưởng đến tâm trạng sản khoái của mình, trong lòng đắc ý vì mình đã thành công trốn khỏi bọn người vừa rồi.

Thiên Hương bước đi thanh thản, vừa đi vừa huýt sáo, đột nhiên bước chân cô bất thình lình dừng lại, cô vội vàng quay đầu lao về phía sau.

Thân hình nhỏ bé đụng phải một bức tường thịt rắn chắc, thân thể của Thiên Hương bị văng mạnh về phía sau ngã xuống mặt đất, mái tóc giả màu đen huyền cũng vì vậy mà rơi xuống.

Ánh mắt lạnh nhạt của Ngạo Thiên loé lên tia sáng, khi anh nhìn thấy mái tóc màu tím mịnh màng rũ xuống bờ vai nhỏ nhắn của Thiên Hương.

Là cô ta!

Thảo nào vừa rồi trong thang máy mình lại cảm thấy cô gái này nhìn rất quen, thật không ngờ lại là cô gái kỳ lạ này.

- Ahhhhhhhhhhhhh

Tiếng kêu đau đớn của Thiên Hương, lôi về suy nghĩ của Ngạo Thiên.

Anh nghi ngờ nhìn Thiên Hương lúc này đang ngồi dưới mặt đất.

Cô gái này thật sự vô tình, hay cố ý muốn tìm cách tiếp cận với anh.

Sau tiếng kêu đau đớn Thiên Hương đột nhiên đứng bật dậy, cô không quan tâm đến sự hiện diện của Ngạo Thiên lao về hướng cửa thang máy.

Tay không ngừng ấn vào nút thang máy, cặp mắt căn thẳng nhìn về phía sau lưng.

Ngạo Thiên nhìn thấy một màn đặc sắc trước mặt, anh ung dung nép sát vào tường nhường đường cho ba gã đàn ông.

Ba người đàn ông với bộ dạng thanh thản, bước từng bước chậm rãi về phía Thiên Hương.

- Còn muốn chạy?

Một gã đàn ông đứng trước mặt Ngạo Thiên lên tiếng.

Thiên Hương nhìn thấy mình không còn đường trốn, đành miễn cưỡng xoay người lại cố giữ vẻ mặt bình tĩnh nhìn ba người đàn ông.

- Các người muốn gì?

Một tên đàn ông nhìn Thiên Hương cười đắc ý.

- Muốn gì?

Cô còn giả khờ trước mặt tôi?

Nếu cô khôn hồn thì đưa ra cái bọn tôi cần lấy, bằng không đừng trách bọn tôi........

Gã đàn ông buông ra lời hâm dọa, nhưng Thiên Hương không hề khuất phục.

Cô ngẩn mặt lên nhìn ba tên đàn ông đang làm hùm làm hổ trước mặt, nói một cách dứt khoát.

- Tôi không đưa đó!

Các người định làm gì tôi?

Tên đàn ông tức giận, hắn không còn kiên nhẫn bước tới.

- Cô thật không biết điều, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!

Hắn nói xong liền vươn móng vuốt của mình túm lấy mái tóc dài màu tím đặc biệt của Thiên Hương, Thiên Hương nhanh tay chụp lấy cánh tay hắn, hàm răng trắng toát nhắm thẳng và tay hắn cắn thật mạnh.

- Ahhhhhhhhhhhh......

Tao giết mày.....................

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn